ĐỀ CAO PHỤ NỮ TRANG 10 NGHỆ THUẬT THƠ NÔM HỒ XUÂN HƯƠNG Ngay từ khi còn cắp sách đến trường, Xuân Hương đã có khiếu trào lộng, hóm hỉnh TRANG 11 Đối với bọn học trò rởm đời thích khoe kh[r]
Cuộc xướng hoạ giữa Hồ Xuân hương và Chiêu Hổ thực là không tiền khoáng hậu trong lịch sử văn chương của ta. Sức khoẻ và tình yêu sự sống, văn tài và cá tính, lối nói toạc móng heo, không úp mở bóng gió nhiều, không dùng biểu tượng hai mặt, ít tử vận (vần chết không hoạ được[r]
C. PHẦN KẾT LUẬN Với một phong cách riêng độc đáo khơng bắt chước ai và cũng khơng ai bắt chước được, Hồ Xuân Hương đã làm nên một “hiện tượng” mà từ khi thơ bà ra đời cho đến tận bây giờ “hiện tượng” ấy vẫn là một vấn đề cịn nhiệu tranh cãi. Thế nhưng con người ấy[r]
dòng văn học dân gian được khơi gợi, lan truyền và phát triển để phục vụ sản xuất và chiến đấu, sinh hoạt hàng ngày của người dân lao động. Trong văn học dân gian, ngôn ngữ được sử dụng là lời ăn tiếng nói trong cách sinh hoạt hàng ngày của người dân. Sản phẩm dân gian được đưa vào tác phẩm dân[r]
- Cảm nhận được tâm trạng vừa buồn tủi vừa phẫn uất trước tình cảnh éo le và khát vọng sống, khát vọng hạnh phúc của Hồ Xuân Hương2. - Thấy được tài năng nghệ thuật thơ Nôm của Hồ Xuân H[r]
Đánh giá thơ Hồ Xuân Hương , SGK Ngữ Văn Lớp 11 có viết : “Nổi bật trong sáng tác thơ hôm Hồ Xuân Hương là tiếng nói thương cảm đối với người phụ nữ là sự khẳng định , đề cao vẻ đẹp và khát vọng của họ” , bằng những hiểu biết của mình về thơ của Hồ Xuân Hương , em hãy làm sáng tỏ đánh giá trên.1.Hồ[r]
Dựa vào một số tài liệu lưu truyền, những bài thơ được khẳng định là của Hồ Xuân Hương, các nhà nghiên cứu đã tạm thừa nhận một số kết luận bước đầu về tiểu sử của nữ sĩ: • Hồ Xuân Hương[r]
Nếu như ngôn ngữ thơ Bà Huyện Thanh Quan là chuẩn mực cho ngôn ngữ thơ Đường luật trang trọng đài các thì ngôn ngữ thơ Hồ Xuân Hương lại là sự phá cách bởi những ngôn từ nôm na giản dị v[r]
Nhà thơ Hồ Xuân Hương là một nhà thơ nổi tiếng, được mệnh danh là bà chúa thơ Nôm. Những tác phẩm của thi sĩ Hồ Xuân Hương thường có lối viết phóng khoáng, thể hiện cách chơi ngông về ngôn ngữ, hình tượng, đều thể hiện nỗi lòng của tác giả khi thương xót cho số phận của người phụ nữ sống trong chế đ[r]
by Hồ Xuân Hương 9 Chẳng phải Ngô, chẳng phải ta Đầu thì trọc lốc, áo không tà . Oản dân trước mặt dăm ba phẩm, Vãi núp sau lưng sáu bảy bà. Khi cành, khi tiu, khi chũm chọe, Giọng hí giọng hỷ, giọng hi ha. Tu lâu có lẽ lên sư cụ
Nhà thơ Hồ Xuân Hương là một nhà thơ nổi tiếng, được mệnh danh là bà chúa thơ Nôm. Những tác phẩm của thi sĩ Hồ Xuân Hương thường có lối viết phóng khoáng, thể hiện cách chơi ngông về ngôn ngữ, hình tượng, đều thể hiện nỗi lòng của tác giả khi thương xót cho số phận của người phụ nữ sống trong chế đ[r]
Có thể nói, lịch sử nghiên cứu về Hồ Xuân Hương ở giai đoạn trước năm 1945 về cơ bản cũng chỉ tập trung ở một số vấn đề liên quan đến văn bản học, sưu tập các tác phẩm thơ Nôm của bà qua[r]
Thể thơ Đường luật ở Trung Quốc thường gắn liền với những nội dung trang trọng, chính thống theo quan điểm “Thi dĩ ngôn chí” nhưng khi cha ông ta dùng chữ Nôm để sáng tác theo thể thơ nà[r]
và đánh giá con người, như Khổng Tử đã nói: “Đức nhân cần thiết cho mọi người, còn quan trọng hơn cả nước và lửa”. Nhưng ở một phương diện khác, không phải ai cũng có thể thực hiện được chữ “nhân” và nó là đặc quyền của thiểu số người “quân tử” trong xã hội. Đây chính là mặt hạn chế[r]
KẾT LUẬN 1. Thơ Hồ Xuõn Hương là tiếng núi khẳng định chõn dung và giỏ trị con người tự nhiờn bằng cỏi nhỡn phúng khoỏng và tiến bộ. Bởi trong thế giới nghệ thuật, biểu tượng thơ nữ sĩ gúp phần thể hiện một cỏch toàn diện tư tưởng, tỡnh[r]
tùng ký (AB.383), Liệt truyện thi ngâm (AB.147)... theo đúng phương pháp biên khảo văn bản học. Qua đây, chúng tôi càng thấy cái gọi là “Di cảo Landes” chỉ là sự phỏng đoán thiếu chứng tích lịch sử, và do đó không đáng tin cậy. Chúng tôi cũng đã thấy tài liệu Nam âm thi tập (trong đó chép thơ[r]
“Trăm ngàn con sóng đó Con nào chẳng tới bờ Dù muôn vời cách trở” “Con sóng” dưới ngòi bút ngọt lịm hương thơm tình yêu đã được việt hoá và đua đến đỉnh cao, đến cao trào của cảm xúc. Lần[r]