Em bé bán diêm Tác giả: Hans Christian Andersen Đêm nay là đêm giao thừa, trời lạnh như cắt, tuyết rơi không ngừng. Một cô gái nhỏ lang thang trên con đường trong đêm đen và giá buốt. Em đi chân đất và trên đầu chẳng có mũ nón. Khi em rời khỏi nhà, em cũng mang một đôi dép, nhưn[r]
quấn vào hình hài nhỏ bé ốm yếu. Bé vào núp bên vỉa hè giữa hai dẫy nhà cao để tránh cơn gió quái ác và tìm chút hơi ấm trong đêm. Ngồi nghỉ một lát, chợt nhớ ra bao diêm, bé lấy ra một cây, quẹt lên để sưởi cho mấy ngón tay bớt cóng. Cây diêm cháy bùng lên thật sáng, thật ấm, nhưng chỉ một l[r]
quẹt một que, hình ảnh que diêm sáng lên gợi nhắc bao điều “lúc đầu xanh lam, dần dầnbiến đi, trắng ra, rực hồng lên quanh que gỗ, sáng chói trông đến vui mắt”. Thứ ánh sángnhỏ nhoi đó khiến em cảm thấy ấm áp, dịu êm. Nhưng thời tiết khắc nghiệt, tuyết phủ đầy,hình ảnh que diêm cháy rồ[r]
Tiết 21,22 – Bài 6:VĂN BẢN: CÔ BÉ BÁN DIÊM(Trích)AN-ĐÉC-XENI/ Tác giảHans Christian Andersen(2 tháng 4 năm 1805 – 4 tháng 8 năm 1875 tiếng Việt thường viết làHan-xơ Crít-xtian An-đéc-xen là nhàvăn người Đan Mạch chuyên viết truyện cổ tích cho thiếu nhi.Nhiều truyện ông biên soạn lại từ[r]
trong tay em bé chỉ còn mấy bao diêm. Sức cám dỗ của hơi ấm quả thực lớn: “Cuối cùng em đánh liều quẹt một que”. Điều kì diệu vẫn chưa xảy ra. Chỉ có lối miêu tả hiện thực rất sinh động làm nền cho những gì xảy ra sau đó: “Ngọn lửa lúc đầu xanh lam, dần dần biến đi, trắng ra, rực hồng lên qua[r]
I/ Kiến thức cần nhớ:\r\n\r\nCác truyện kể cho trẻ em của Anđec-xen thường được biết đến với tên gọi truyện cổ tích vì truyệnông viết cho thiếu nhi thường phảng phất màu sắc cổ tích, tuynhiên ở đó nhiều khi yếu tố hiện thực lại xuất hiện rất đậm nét.1. Sự bất hạnh của em bé bán diêm[r]
mộng ảo:Tiết 22: CÔ BÉ BÁN DIÊM (Trích) ( An- đéc – xen) II. Đọc hiểu văn bản:1. Em bé đêm giao thừa:- Lần thứ ba :+ Mộng tưởng: Cây thông Nô en.=> Mong ước được vui tươi trong đêm giao thừa.+ Thực tế: Các ngọn nến là các ngôi sao trên trời.2. Các lần quẹt diêm và[r]
Cô bé bán diêm đã chết trong giá rét khi mơ cùng bà bay lên caomãi.Trong đêm giao thừa, trời rét mướt, có một cô bé đầu trần, chân đi đất, bụng đói đang rầu rĩ đi bán diêmtrong bóng tối. Cô bé bán diêm ấy đã mồ côi mẹ và cũng đã mất đi người thương yêu em nhất là b[r]
kể lại truyện cô bé bán diêmVào đêm giao thừa ấy, trời rất lạnh và tuyết rơi xối xả. Tớ đầu trần, chân đất cùng những gói diêm vẫn lang thang dọc phố mặc cho những bông tuyết đang rơi đầy trên mái tóc của mình. Tớ không dám về nhà vì sợ bố đánh, vả lại ở nhà cũng chẳng hơn gì cả. Các c[r]
tối của những số phận cô đơn, những loài vật giống như trong ngụ ngôn, cổ tích... như dấu ấn tâm linh, như hình bóng cuộc đời con người lận đận và gian khó của ông đổ rợp lên những trang văn xuôi thấm đượm tình nhân ái, lòng vị tha, nỗi xót thương con người... Một thứ “phản cổ tích” trong cả kết cấu[r]
Sáng hôm sau,mọi người vui vẻ kéo nhau ra đường đón mừng năm mới.Rồi vài người phát hiện ra một côbé có đôi mắt hồng hào và đôi môi đang mỉm cười.Cô bé đã chết vì giá rét trong đêm giao thừa.Họ bảo nhau : “Con bé đã đốt hết một bao diêm.Chắc nó muốn sưởi cho ấm”.Một ông khách nhặt que diêm cò[r]
diêm nối nhau cháy sáng như ban ngày.Chưa bao giờ cô bé lại thấy bà mình to lớn và đẹp lão như thế này.Bà nhẹ nhàng cầm lấy tay cô bé rồi hai bà cháu cùng bay vút lên cao,cao mãi.Chẳng còn đói rét,đau buồn nào đe dọa họ nữa.Họ đã về chầu Thượng Đế. Sáng hôm sau,mọi người vui vẻ kéo nhau ra đư[r]
thảm thương trứơc sự lạnh lùng của cảnh vật xung quanh và của mọi người quađường. Nhưng cái chết ấy không gây ấn tượng đen tối nặng nề. Trước hết là dokhông khí vui tươi của ngày đầu năm, của cuộc sống đang phát triển tự nhiên theoquy luật. Sau là do hình ảnh ấm áp, tươi tắn của em bé đã chết[r]
I) Giới thiệu:1)Tác gi ả : An- đéc xen( 1805 – 1875) - Là nhà văn Đan Mạch- Nổi tiếng vỚi loại truyện kể cho trẻ em.2.)Văn bản:- Là phần sau của truyện “Cô bé bán diêm”.- Bố cục: 3 phần Phần 1: Hoàn cảnh của :Cô bé bán diêm”Phần 2: Các lần quệt diêm(5 lần) và những[r]
Cảm nhận về truyện Cô bé bán diêm Ai đã từng đọc Cô bé bán diêm của nhà văn Đan Mạch An-đéc-xen hẳn sẽ không thể nào quên những ánh lửa diêm nhỏ nhoi bùng lên giữa đêm giao thừa giá rét gắn với một thế giới mộng tưởng thật đẹp của cô bé nghèo khổ. Kết cục câu[r]
-Em chết ở một xó tờnglạnh lẽo.- mọi ngời vui vẻ, bàn-tán> Sự ra đi thật thơngtâm: một cái chết vô tội,không đáng có, một bikịchXãhộiđángthiếuthơng.vắng tỡnhthơng, thờ ơ với nỗi bấthạnh của ngi nghèo.Tiết 21 -22:-22CÔ BÉ BÁN DIÊMIII .Tổng kết:1. Nghệ thuật- Kết hợp tự sự, miêu tả, biểu[r]
Em bé bán diêmRét dữ dội. Tuyết rơi. Trời đã tối hẳn. Đêm nay là đêm giao thừa.Giữa trời đông giá rét, một em gái nhỏ đầu trần, chân đi đất, đang dò dẫm trong đêm tối.Lúc ra khỏi nhà em có đi giày vải, nhưng giày vải phỏng có tác dụng gì kia chứ !Giày ấy của mẹ em để lại, rộng quá, em[r]
Em bé bán diêm Đêm nay là đêm giao thừa, trời lạnh như cắt, tuyết rơi không ngừng. Một cô gái nhỏ lang thang trên con đường trong đêm đen và giá buốt. Em đi chân đất và trên đầu chẳng có mũ nón. Khi em rời khỏi nhà, em cũng mang một đôi dép, nhưng chúng quá lớn so với chân em, đ[r]