« Cho Tôi Xin Một Vé Ði Tuổi Thơ - (Chương 1: Tóm lại là đã hếtmột ngày) - Chương 1/12 »Tác giả: Nguyễn Nhật ÁnhMột ngày, tôi chợt nhận thấy cuộc sống thật là buồn chán và tẻnhạt. Năm đó tôi tám tuổi. Sau này, tôi cũng nhiều lần thấy cuộc sống đáng chán khi[r]
tập. Con 10 ấy không chỉ làm mắt bọn mình tròn xoe, rạng rỡ mà còn khiến cả mắt thầy cũng mãn nguyện, long lanh. Bây giờ thì chắc thầy đã chẳng còn. Nhưng những chuyện kể cuối tuần của thầy mình vẫn còn nhớ mãi. Ngày ấy thầy hay kể cho tụi mình nghe những chuyện nói về" Tâm hồn cao thượng". Mình nhớ[r]
PHÒNG GD ĐT ĐỒNG HỚITRƯỜNG TH BẮC NGHĨABÀI KIỂM TRA ĐỊNH KÌ HỌC KÌ I MÔN TIẾNG VIỆT LỚP 4Năm học 2010 - 2011Thời gian làm bài: 85 phútHọ và tên: ......................................................... Lớp: ..... Số báo danh: ........ĐỀ CHẴNI.Đọc hiểu:(30 phút) Đọc thầm đoạn văn, trả lời câu hỏi và[r]
BÀI LÀM VĂN - ĐỌC VÀ SUY NGẪM“Ước mơ”. Hai chữ tuy ngắn gọn nhưng chứa đựng biết bao khát vọng của mỗi con người. Sống trên đời, ai cũng lựa chọn cho mình một ước mơ để vững bước trong cuộc sống và định hướng tốt đẹp cho tương lai. Nhưng ước mơ không chỉ đơn thuần là làm thế nào để có nghề nghiệp ổn[r]
Xin hãy dạy cho cháu họccách chấp nhận thất bại vàcách tận hưởng niềm vui chiếnthắng. Xin hãy dạy cháu tránhxa sự đố kỵ. Xin hãy cho cháubiết được bí quyết của niềm vuithầm lặng. Dạy cho cháu biếtđược rằng những kẻ hay bắtnạt người khác là những kẻ dễbị đánh bại nhất. Xin[r]
là một trong những nhà thơ trên thế giới có ý thức trong vấn đề sáng tác. Thi sĩ hiểu rất rõ giá trị của thơ mình.Có thể chia bài thơ thành hai phần: Bốn câu đầu, nhân vật trữ tình - tôi, khẳng định tình yêu vẫn còn nhưng xin rút lui vì không muốn gây phiền muộn cho người mình yêu. Bốn[r]
Ký ức Hà Nội không quê sinh của tôi Tôi không có tuổi thơ Hà Nội Nhưng Hà Nội trong tôi ngập tràn ký ức Bởi Hà Nội của tôi Tôi thuộc về Hà Nội Tôi thuộc về viên gạch Hoàng Thành một ngàn năm trước Một khúc sông Hồng thuyền rồng vua Lý đi qua Dấu chân[r]
Họ bèn mỉm cuời, và nhảy nhót, họ dần đi xa...,”Mơ ước được đi xa, nhưng rồi em bé lại băn khoăn, lưỡng lự. Em đã không thể đi du ngoạn cùng mây(bay cao) nên em cũng không thể đi chơi với sóng (đi xa). Với em chỉ có mẹ hiền yêu thương, nguồn vuiấm áp cao cả, thiêng liêng mà tạo hóa đã dành cho phần[r]
Trương Phi và Triệu Vân cũng không dám làm quá, phần đã giành được A Ðẩu rồi , nên đồng thanh thưa : - Xin phu nhơn cứ đi, nếu còn nghĩ tới anh tôi thì nên sớm trở về.. Dứ t lời nhẩy vội[r]
Bài thơ Mây và sóng nói về tình yêu mẹ và mơ ước kì diệu củatuổi thơ. Nó là bài thơ kiệt tác rút trong tập Trăng non (1915) củathi hào. Bài thơ mang sắc điệu trữ tình như một khúc đồng daothể hiện niềm giao cảm thần tiên của tâm hồn tuổi thơ với mây vàsóng, với thiên nhiên kì diệu...Mẹ ơi, kì[r]
đắn đo băn khoăn: "Nhưng đến tối, mẹ tôi nhớ thì sao?". Sống liếm vào bãi cát rồi lại rút ra xa, lại vỗvào... Em bé bâng khuâng nhìn theo con sóng xa vời trên trùng dương:Tôi làm thế nào mà rời mẹ tôi được?Họ (sóng) bèn mỉm cuời, và nhảy nhót, họ dần đi xa....Mơ ước được đi xa,[r]
còn biết đói là gì nữa. Bạn sẽ trở nên ngày một yếu hơn, bạn sẽ ngày một hốc hác hơn, và ngày tiếp ngày bạn sẽ mất cân vì bạn sẽ tiêu thụ thịt của mình để sống còn, nhưng cơn đói sẽ biến mất hoàn toàn. Bởi vì nếu cơn đói không được phép, không được thoả mãn trong cả tháng, thì nó sẽ chết là cái chắc[r]
PHÒNG GD ĐT ĐỒNG HỚITRƯỜNG TH BẮC NGHĨABÀI KIỂM TRA ĐỊNH KÌ HỌC KÌ I MÔN TIẾNG VIỆT LỚP 4Năm học 2010 - 2011Thời gian làm bài: 85 phútHọ và tên: ......................................................... Lớp: ..... Số báo danh: ........ĐỀ CHẴNI.Đọc hiểu:(30 phút) Đọc thầm đoạn văn, trả lời câu hỏi và[r]
Cho Tôi Xin Mùa HạCho Tôi Xin Mùa HạNhNhạạc & thc & thực hiện: Hồ Bảng - Lời ca: thơ Vương Ngọc Long – ực hiện: Hồ Bảng - Lời ca: thơ Vương Ngọc Long – Mùa Hạ đó cho tôi xin mùa HạMùa Hạ đó cho tôi xin mùa HạSân trường xưa sắc l[r]
là một phép thử Rorschach. Chris và Laura sẽ nói: “Nó chẳng giống hình con thú mà chúng cháu muốn”. Nhưng điều đó cho phép chúng tôi nhìn nhận bánh trứng như chính chúng, rồi tưởng tượng rahình một con thú.Khi cha không còn cơ hội...Tôi đã chứng kiến Laura và Chris lớn lên, trở thành những th[r]
Ta có thể được sống nhiều năm bằng ý chí Thượng đế (Thượng đế trong ta), bằng sự thật và bằng yêu thương – đây là toàn bộ các bước đi của quá trình nhận thức bản thân, nhưng đến khi ta có yêu thương vô điều kiện thì ta vẫn chưa về đến nhà. điều này có nghĩa là khởi hành cùng với bản thân mình. Ta có[r]
Cô ngạc nhiên. Tôi không giận, cũng chẳng mấy bận tâm. Ngay sau đó cô đã hiểu phản ứng rất chừng mực của tôi bắt nguồn từ cách tôi đã được dạy dỗ.Sau bữa tối chúng tôi ra xem xe. Tôi chỉ nhún vai và có thể thấy với Jai, một ngày đầy lo âu đã tan biến. “Sáng mai - cô hứa -[r]
Cô ngạc nhiên. Tôi không giận, cũng chẳng mấy bận tâm. Ngay sau đó cô đã hiểu phản ứng rất chừng mực của tôi bắt nguồn từ cách tôi đã được dạy dỗ.Sau bữa tối chúng tôi ra xem xe. Tôi chỉ nhún vai và có thể thấy với Jai, một ngày đầy lo âu đã tan biến. “Sáng mai - cô hứa -[r]
CHỦ ĐIỂM TRƯỜNG MẦM NONVÈ : TUỔI THƠDung dăng dung dẻDắt trẻ đi chơiTuổi Thơ xin mờiBà con ghé lạiMầm non vui vẻĐón trẻ mọi nơiNói khẻ thôi ngheTrường nay đẹp lắmNhà ăn nhà tắmĐều đã đủ đầySân trẻ vui chơiRộng mà thỏa thíchNhư con chim chích Trẻ cứ tung bay Cô cũng như thầy Đều yêu quý trẻ Ph[r]
Như thế tự ngàn xưa Như mắt người đàn bà cười không có đáy 7. Xin cảm ơn người đã cất giữ giùm tôi Hằng bao năm một khoảng trời đằng sau gáy Ở một nơi tôi hằng đêm mơ thấy Được trở về Va đập Một mình tôi Trút đôi quang gánh Những nhát chổi thôi dày vò giấy trắng M[r]