Cây một quả (Hay là sự tích quả Mơ) Ngày xưa, xưa lắm, có một người trẻ tuổi rất có tài làm thơ. Bố của anh trước kia lại là một thày thuốc giỏi. Vì vậy, anh cũng học được cả nghề bốc thuốc chữa bệnh. Anh yêu một cô gái ở thôn bên cạnh. Cô gái chuyên trồng dâu nuôi tằ[r]
Trời đất bao la, lẽ nào không có một nơi bình yên cho tôi trú ẩn. Tôi mải miết đi tìm. Tìm một bóng mát đủ che đời mình. Tìm một trái tim độ lượng đủ để cưu mang mình. Tìm một người có tấm lòng nhân hậu để dẫu mai sau có thế nào, ở cuối chân mây, góc biển, tôi vẫn cảm thấy đượ[r]
TRANG 2 “HE USED TO SMOKE”= ANH ẤY ĐÃ HÚT THUỐC THƯỜNG XUYÊN TRONG MỘT THỜI GIAN Ở QUÁ KHỨ, NHƯNG ANH ẤY BÂY GIỜ KHÔNG CÒN HÚT THUỐC NỮA.. ANH ẤY ĐÃ LÀ MỘT NGƯỜI NGHIỆN THUỐC, CÒN BÂY GI[r]
► Bây giờ anh còn trẻ Bây giờ anh còn trẻ Nếu mà anh có tiền Nếu mà anh có tiền Anh mua một con thuyền Anh mua một con thuyền Cùng em đi khắp chốn Cùng em đi khắp chốn ► Chúng mình còn t[r]
Khi ông họa sĩ muốn vẽ chân dung của anh, anh từ chối bởi thấy công việc và những đóng góp của mình còn nhỏ bé, chưa thấm vào đâu so với những người mà anh rất cảm phục như “ông kĩ sư ở [r]
I used to play tennis a lot but I don’t play often now. Tr ướ c đ ây tôi th ườ ng ch ơ i tennis nh ư ng bây gi ờ tôi không còn ch ơ i th ườ ng xuyên n ữ a. “Diane you go to cinema a very often?” “Not now, but I used to”. (= I used to go…) “B ạ n có th ườ ng xuyên đ i xem phim không?” ”[r]
Đứa nào chọn thứ gì thì anh dẫn cả bọn đến gốc cây đó, thoắt một cái anh đã leo tới gần ngọn, và còn hỏi là muốn trái nào thì anh với tay hái trái đó.. Có đứa muốn uống nước dừa xiêm, th[r]
Thế đấy, mẹ mình chắc là không thế. Mẹ mình chưa khóc bao giờ trong những lần tiễn con đi. Mình lại nhớ câu thơ của Trần Vàng Sao, đại ý: Bao nhiêu nước mắt mẹ thấm vào vạt áo, để đường con đi không bị ướt... Mẹ mình dũng cảm lắm, biết hi sinh lắm Mình xa Hà Nội, xa phố xá, con người, kỷ niệm… t[r]
Internet. Tôi lo anh đi xa có an toàn không, rồi trong nhóm bạn của anh sẽ có cả những cô gái đẹp hơn tôi, năng động, đam mê du lịch và khám phá... Nhưng tôi vẫn không gọi điện đúng như "giao ước" với anh. Ngày thứ 8 của chuyến đi, anh gọi cho tôi và nói: &[r]
KHI ĐƯỢC HỎI QUÊ Ở TỈNH NÀO, CÁC BẠN TRẢ LỜI NHƯ SAU: ANH: TÔI QUÊ Ở BẮC NINH CÒN DOAN Ở NGHỆ AN BÌNH: TÔI CŨNG QUÊ Ở BẮC NINH CÒN CÚC Ở TIỀN GIANG CÚC: TÔI CŨNG QUÊ Ở BẮC NINH CÒN DOAN [r]
Thì đúng rồi, mở mắt ra một cái là nghe tiếng con khóc, thôi thì đủ, đói có, đái có, khóc vì chẳng có lý do gì cũng có, loanh quanh phục vụ cả gia đình rồi đi làm. Về nhà lại long tóc gáy lên cho con ăn, tắm rửa và nấu ăn cho cả nhà, ngẩng mặt lên thì trời tối mò, ngồi nghỉ thôi, thời gian ấy quý[r]
Tôi th ườ ng v ẫ n nói v ớ i anh : phàm ng ườ i làm th ơ v ă n, luôn t ự ngh ĩ mình là đ úng, không mu ố n b ị c ắ t b ỏ nên có lúc c ũ ng r ơ i vào khuy ế t t ậ t r ườ m rà; song, ch ỗ hay d ở ở kho ả ng gi ữ a hai c ự c ấ y, t ự mình l ạ i càng khó phân b[r]
Tôi chỉ nghĩ đơn giản là yêu thì phải hết mình. Tôi không đắn đo nhiều khi trao thân cho người mà tôi tin tưởng là một nửa cuộc đời mình. Và sau này, khi tình cảm thay đổi, tôi và người đó không đến được với nhau, tôi cũng chẳng hối hận. Tại sao tôi phải hối hận vì đã yêu hết lòng cơ chứ? Tôi đã[r]
Em sẽ còn viết nhiều nữa, cho anh, cho em… cho ngày anh trở về không hứa hẹn ấy. Anh vẫn quan tâm em, em vẫn nhớ đến anh, rất nhiều. Nhưng hình như cả anh và em đều không dám nhắc đến tình cảm của nhau khi anh đã trở về nơi anh ra đi còn[r]
Tìm hoài chi em ơi nơi nào xa xôi Hạnh phúc đã ở đây rồi Một lần nhìn về nơi anh xin em cho anh nói một lời: Làm người yêu anh đi nhé em ơi Bởi vì anh lỡ yêu em mất rồi Anh vẫn luôn tưởn[r]
Điều ta hỏi ao to hay ao nhỏ không quan trọng, chỉ khi nào anh thấy mình thực sự to thì anh mới hiều được chính bản thân con muốn gì làm gì.. Còn khi anh thấy mình nhỏ nhoi, lúc ấy thực [r]
phúc vô b ờ từ các tác phẩm của Ngô Xuân Bính. Họa sĩ đ ã m ở ra cho chúng ta một th ế giới tuyệt vời khó có th ể giải thích m à ch ỉ ri êng h ọa sĩ đồng h òa giao c ảm. Cùng v ới ông chúng ta nhận thấy cây cỏ xuất thần - nh ững người t ình h ồn nhi ên viên mãn. Sinh linh t ồn tại số[r]
Theo em, Chiến tranh giành độc lập của các thuộc địa Anh ở Bắc Mĩ có những nét khác biệt nào so với cách mạng tư sản Anh.. Vì sao có sự khác biệt đó.[r]
- Hai cô giáo vừa mới về trường đó à? - Vâng! Xin chào các chị và các bạn. Thế là từ hôm nay - bắt đầu từ đây tôi sẽ mãi mãi phải sống với cái xứ sở như thế này ư? Đừng cười tôi các bạn ơi, ngày đó tôi chỉ biết buồn, chán, tôi đã phát khóc lên vào những đêm khuya. Bản làng thì heo hút, đêm đêm tiế[r]
Dưới đây là 10 lời khen nghe “chối tai” nhất! 1. Em có bông băng và thuốc không? Anh vừa bị ng ã khi nhìn th ấy em! Nghe có vẻ ngọt ngào đấy, nhưng thực ra là chúng tôi rất ghét, bởi những câu nói “vô thưởng vô phạt” thế này thì anh có thể nói với bất kì cô nào mà chả được[r]