Hạ ơi ! có phải ?
Quê mình, buồn lắm ư em.
Biển đời anh, âm u dữ dội tuổi thơ, biển ru mắt đắng, xoa dịu nỗi đau lòng. Biển những ngày động trời, những chiều mưa, biển những sáng bình minh, đêm trăng sáng, là bờ nôi,
khúc hát mẹ ru anh lớn, ngấm mặn trong anh từng đường máu, thớ thịt, l[r]