Nỗi nhớ mênh mang được ví với hình ảnh so sánh: Như cánh chim buồn nhớ gió mây đã thể hiện thần tình nỗi nhớ đồng, thực chất là nỗi nhớ quê hương, đồng bào, đồng chí, đồng thời là khao k[r]
TRANG 1 NGẪU HỨNG CHIỀU SÔNG HẬU PHẠM HỮU QUANG Rằng ta áo bụi ghé về thăm Chống xuồng theo em mót củi TRANG 2 Phía bờ kia rực rỡ hoa vàng Rằng sông mùa nước nổi mênh mang Gió thổi tím m[r]
Ước lệ của Nguyễn Huy Thiệp hoàn toàn là sự thật vì nó báo hiệu cho một thế giới đang bị mất niềm tin. Trong truyện của Nguyễn Huy Thiệp có mặt đầy đủ các loại tín ngưỡng và lý tưởng của con người như Nho học và các loại thần học…, triết học hiện sinh và kể cả duy vật biện chứng. Tuy nhiên, có tí[r]
biến, mạnh mẽ nhưng cũng đã thể hiện được sự tìm tòi quyết liệt. Cái hấp dẫn trong những truyện ngắn đó chính là cái nhìn sâu sắc, đa diện về tính người, tình đời. Tính tư tưởng, tính luận đề nhiều khi thể hiện ngay ở cách đặt vấn đề, ở ngôn ngữ người kể chuyện. Chất trữ tình in đậm trong[r]
Nhân vật trong tác phẩm văn chương hết sức phong phú và đa dạng. Có nhiều cách phân loại thế giới nhân vật văn xuôi Nguyễn Bản. Hoặc theo lứa tuổi của nhân vật (thế hệ trẻ, thế hệ trung niên, thế hệ già). Hoặc có thể phân loại theo giới tính, theo thành phần, nghề ngiệp, xã hội…Có c[r]
để cùng được trò chuyện, cùng suy nghĩ, gần gũi hơn về tâm lý, tình cảm, trình độ sản xuất, sinh hoạt của cộng đồng các dân tộc anh em… Có thể nói, truyện ngắn về đề tài dân[r]
Một trong những phương tiện đặc sắc của việc tổ chức thời gian trần thuật trong truyện ngắn Nguyễn Huy Thiệp là kiểu trần thuật phi tuyến tính với việc đảo lộn thời gian, tự sự dòng ý thức với kĩ thuật đồng hiện. Có thể nói những đổi mới về nghệ thuật trần thuật, đặc biệt là cách trần thuật phi tuyế[r]
chúng ta sẽ gặp lại phong cách sắc lạnh này. 3.1.2.2. Không gian sự kiện, xung đột là những sự kiện xảy ra trong đời sống hàng ngày có thể tác động đến đời sống nhân vật, gây ra những sự kiện khác nhau theo quan hệ nhân quả thành một chuỗi sự kiện mà có khi, truyện chỉ là một mắt[r]
Cứ tưởng gò khoai chỉ có hai mẹ con, ngờ đâu Én đã đợi sẵn rồi. Ngày xưa, những mùa dỡ khoai, Én nhỏ thó như cái kẹo, mang cái giỏ to tổ bố, cái cuốc cao hơn đầu người đi mót khoai. Còn tôi, những ngày đó thực sự là ngày hội. Tôi được thoả thuê chạy nhảy để bắt chuột đồng. Sau vụ mùa, những con ch[r]
“Non kì quạnh quẻ trăng treo Bến thì gió thổi đìu hiu mấy đèo” Vẳng vào cái “đìu hiu” của gió là tiếng chợ chiếu vãn ở làng xa. Âm thanh nghe cứ như ở chốn hư ảo. Chợ đã vãn lại ở xa thế mà tác giả vẫn nghe thấy. Nhờ không gian tĩnh mịch im ắng? hay âm thanh ấy vọng lên từ sâu thẩm t[r]
Sữa để em thơ, lụa tặng già. Bác nhớ Miền Nam, nỗi nhớ nhà Miền Nam mong Bác, nỗi mong cha Bác nghe từng bước trên tiền tuyến Lắng mỗi tin mừng, tiếng súng xa Bác vui như ánh buổi bình minh Vui mỗi mầm non, trái chín cành Vui tiếng ca chung hòa bốn biển Nâng niu tất cả, chỉ quên mình. Bác để tình th[r]
Điệu hò chèo thuyền của chị Gái vang lên. Tôi nghe như có cơn gió chiều thối nhè nhẹ qua đồng, rồi vút bay cao. Đôi cánh thần tiên như nâng tôi bay lên lơ lửng, đưa đến những bến bờ xa lạ. Trước mắt tôi, vừa hiện ra con sông giống như sông Thu Bồn từ ngang trời chảy lại.
Ngày cha tắt hẳn, trăng đã lên rồi. Mặt trăng tròn, to và đỏ, từ từ lên ở chân trời, sau rặng tre đen của làng xa. Mấy sợi mây con vắt ngang qua, mỗi lúc một mảnh dần, rồi đứt hẳn. Trên quãng đồng rộng, cơn gió nhẹ hiu hiu đa lại, thoang thoảng những hơng thơm ngát ...
Nghệ thuật tự sự trong truyện ngắn Việt Nam sau 1975 (Qua truyện ngắn của Nguyễn Minh Châu, Nguyễn Khải, Ma Văn Kháng) (LA tiến sĩ)Nghệ thuật tự sự trong truyện ngắn Việt Nam sau 1975 (Qua truyện ngắn của Nguyễn Minh Châu, Nguyễn Khải, Ma Văn Kháng) (LA tiến sĩ)Nghệ thuật tự sự trong truyện ngắn Việ[r]