Trần Đăng Suyền trong Nhà văn hiện thực đời sống và cá tính sáng tạocũng đã đưa ra ý kiến về cái chân thật của tư tưởng, của nội tâm nhân vậttrong văn của Nam Cao: “Đối với Nam Cao, cái quan trọng hơn cả trongnhiệm vụ phản ánh chân thật cuộc sống là cái chân thật của tư tưởng, của nộitâm nhân vật. X[r]
dân gian. PGS, TS Nguyễn Thành Thi có chuyên đề về Đặc trưng truyệnngắn Thạch Lam, Đặc trưng truyện ngắn giai đoạn 1930 – 1945... Hiệnnay, trên các tạp chí, các đợt tập huấn đổi mới phương pháp dạy học văn, tậphuấn thay sách… đều có đề cập đến vấn đề giảng dạy văn theo đặc tr[r]
luận của Konstantin Paustovski: “Truyện ngắn là một truyện viết ngắn gọn, trongđó cái không bình thường hiện ra như một cái gì bình thường, và cái gì bình thườnghiện ra như một cái gì không bình thường” [88, tr.129]. Cách hiểu này có sự gặp gỡvới ý kiến của nhà văn Mỹ, Truman Capote về tru[r]
1. Đặc trƣng phản ánh nghệ thuật là phương thức phản ánh và lí giảiđời sống theo cách riêng của nghệ thuật. Có thể nói đến những phương diệnbiểu hiện của nó như : đối tượng phản ánh, kiểu tư duy, nội dung và thủ phápphản ánh, con đường tác động, cách thức tồn tại trong quá trình tiếp nhậnv.v... Phản[r]
ảm xúc được hiểu là những trạng thái, rung động có tính trực giác ở ngườihọc do sự tác động của các yếu tố nội dung và hình thức nghệ thuật của tác phẩmmang lại.ác yếu tố nội dung bao gồm các nhân vật, sự kiện, biến cố, tình huốngđược gợi lên trong tác phẩm. Đó là những bi kịch của xã hội và số phận[r]
“Rừng xà nu” là truyện ngắn của Nguyễn Trung Thành , tiêu biểu cho khuynh hướng sử thi và cảm hứng lãng mạn của văn học Việt Nam thời kì 19451975. Chủ đề của tác phẩm được bộc lộ sâu sắc do ý nghĩa khái quát và giàu chất lãng mạn, tạo hình của hình tượng cây xà nu. Đi suốt chiều dài tác phẩm, xà nu[r]
VŨ TRỌNG PHỤNG (1912- 1939) 1. Gia đình và cuộc đời tác giả:
_ Cha mất sớm, nhà nghèo gia truyền. Vũ Trọng Phụng học hết bậc tiểu học phải nghỉ, đi làm để đỡ gánh nặng cho mẹ. _ Vũ Trọng Phụng viết báo lúc 18 tuổi. Từ 1930- 1939 ông viết cho nhiều tờ báo. Ông viết nhiều thể loại khác nhau.[r]
1. Lí do chọn đề tài 1.1. Lí do khoa học Trải qua gần mười thế kỉ xây dựng và phát triển, văn học trung đại Việt Nam đã đạt được rất nhiều thành tựu to lớn trong việc phản ánh cuộc sống lao động, đời sống tinh thần người Việt và khẳng định được vị trí của mình trong nền văn học khu vực. Trong văn[r]
1.Lý do chọn đề tài1.1.“Văn hóa cười” (thuật ngữ do Bakhtin đề xuất) là một phương diện cốt yếu của đời sống văn hóa tinh thần nhân loại. Nếu con người, như Aristote nói, là một động vật biết cười, thì người Việt đậm đặc phẩm chất người như thế. Cái cười làm bộc lộ một nét đặc sắc trong hệ thống tín[r]
1.Ðịnh nghĩa : Truyện cười là một lĩnh vực truyện kể dân gian rộng lớn, đa dạng, phức tạp bao gồm những hình thức được gọi bằng những danh từ khác nhau như truyện tiếu lâm, truyện khôi hài, truyện trào phúng, truyện trạng, giai thoại hài hước … 2.Hiện tượng cười và[r]
Người anh hùng, người lính dưới góc nhìn của nhà văn trở nênchân thực, sinh động hơn, bởi nó gần với đặc tính cố hữu của conngười, không phải là một chiều thánh thiện.3.2.2.5 Nhân vật người lính bên kia chiến tuyếnCùng với sự thay đổi quan niệm về đề tài chiến tranh, về conngười, trong văn học đã có[r]
Chương truyện Hạnh phúc một tang gia như một làn roi quất mạnh vào xã hội thượng lưu tiểu tư sản thành thị hết sức lố lăng, đồi bại, nổi bật là sự giả dối. Là một nhà văn xuất sắc của nền văn học hiện thực phê phán, Vũ Trọng Phụng không chỉ là Ông vua phóng sự đất Bắc mà còn là một cây bút trào[r]
Phần mục lục chi tiết của đề tài vầ nội dung chính của luận văn ngôn ngữ trào phúng của nhà văn vũ trọng phụng trong chương trình học . mỗi loại hình nghệ thuật có một phương tiện diễn đạt đặc thù với hội họa là màu sắc
Nhắc đến Vũ Trọng Phụng, người ta không chỉ nhớ đến một “ông vua phóng sự đất Bắc\" mà còn nhớ đến một cầy bút trào phúng độc đáo. BÀI LÀM Nhắc đến Vũ Trọng Phụng, người ta không chỉ nhớ đến một “ông vua phóng sự đất Bắc" mà còn nhớ đến một cầy bút trào phúng độc đáo. Ông cồn có tài sở trường[r]
TAM ĐẠI CON GÀNHƯNG NÓ PHẢIBẰNG HAI MÀYMục tiêu bài học: -Thực chất của m. thuẫn trái tựnhiên trong nhân vật thầy đồ. -Thấy được sự phê phán của NDđối với hình ảnh quan lại. -Trọng tâm: +cái hay của nghệthuật “tự bộc lộ” +Nghệ thuật gây cườiI. Tìm hiểu chung: 1.Truyện cười có hai loại: -Truyện[r]
Hạnh phúc của một tang gia là tựa đề chương XV của tiểu thuyết Số đỏ. Ở chương này, Vũ Trọng Phụng miêu tả đám tang của cụ cố tổ, qua đó dựng lên một màn hài kịch với mâu thuẫn trào phúng, chân dung biếm hoạ có giá trị tố cáo sâu sắc. Làm nên giá trị của chương XV chính là nghệ thuật tr[r]