Mộng đã tàn. Tôi đã tỉnh với đau đớn. Thì thầm một mình “khóc đi chứ”. Còn khóc được là biết mình còn sống. Còn khóc được là biết Huế còn đó trong trái tim, trong tận cùng thống khổ, khốn cùng của một kiếp người mà hạnh phúc đồng nghĩa với bất hạnh. Tôi vốn là một đứa trẻ mồ côi c[r]
Đã “xa rồi” nên nỗi nhớ không thể nào nguôi được, nhớ da diết đến quặn lòng, đó là nỗi nhớ “chơi vơi”. Tiếng gọi “Tây Tiến ơi” vang lên tha thiết như tiếng gọi người thân yêu. Từ cảm “ơi!” bắt vần với từ láy “chơi vơi” tạo nên âm hưởng câu thơ s[r]
Trong thơ mình, khi nói về nỗi nhớ Xuân Quỳnh cũng đã viết: _Những ngày không gặp nhau _ _ Biển bạc đầu thương nhớ _ _Những ngày không gặp nhau _ _Lòng thuyền đau rạn vỡ _ _THUYỀN VÀ BIỂ[r]
Nhớ những ngày mùa, từng nọc rơm được vun lên để cho đàn bò có cái gặm vào những ngày đông giá rét. Lũ chim sẻ nhỏ nhắn thường sòe xuống nọc rơm để mổ những hạt thóc còn dính lại trên những ngọn lúa đã chín vàng. Tiếng của gà mẹ tập trung bầy con đang chơi đùa quanh đó; trong chuồng ch[r]
b. Sự khác biệt - Do hoàn cảnh sáng tác: Việt Bắc ra đời gắn với cuộc chia tay lịch sử của những người cán bộ kháng chiến ròi xa quê hương cách mạng để trở về thủ đô Hà Nội. Khoảng cách chia ly ấy đã làm nảy sinh nỗi nhớ với chiến khu cách mạng, với Việt Bắc, với chính mình ở đo[r]
Câu thơ thứ năm sẽ tiếp lấy âm hưởng của những câu thơ trước đó, để tình cảm cứ dâng lên mãi đến đỉnh điểm của nỗi nhớ thương bởi nhà thơ đã viết : Lòng em nhớ đến anh Nỗi nhớ anh trong [r]
Chanh, m ột làng ven con sông Đáy hi ền h òa. C ảm hứng ch ủ đạo của bài thơ là nỗi nhớ: nhớ đồng đội thân y êu, nh ớ đo àn binh Tây Ti ến, nhớ bản mường v à núi r ừng mi ền Tây, nhớ kỉ niệm đẹp một thời trận mạc… Nói về nỗi
Quang Dũng viết “Tây Tiến” vào năm 1948, tại Phù Lưu Chanh, một làng ven con sông Đáy hiền hòa. Cảm hứng chủ đạo của bài thơ là nỗi nhớ: nhớ đồng đội thân yêu, nhớ đoàn binh Tây Tiến, nhớ bản mường và núi rừng miền Tây, nhớ kỉ niệm đẹp một thời trận mạc… Nó[r]
Tuy trong nỗi nhớ có hiện lên những hình ảnh quen thuộc của đồng ruộng, xóm làng, nhưng mở rộng ra đó chính là nỗi nhớ quê hương, nhớ người thân, nhớ những ngày được số[r]
Theo nghiên c ứu mới nhất vừa được công bố trong tạp chí Emotion, các k ết quả nghi ên c ứu cho thấy nỗi nhớ thực sự có thể giúp chúng ta cảm th ấy ấm hơn và tăng cường khả năng chịu lạnh. Nhà khoa học dẫn đầu nghiên cứu lần này, Tim Wildschut của Đại học Southampton tiế[r]
Còn người chiến sĩ trong bài “Đồng chí” của Chính Hữu, thì nỗi nhớ hướng về ruộng nương, về “gian nhà không mặc kệ gió lung lay”, về giếng nước gốc đa… Nỗi nhớ của anh Vệ quốc quân trong[r]
Việt Bắc tràn đầy nỗi nhớ của người kháng chiến về xuôi với quê hương cách mạng trong mười lăm năm thiết tha mặn nồng tình nghĩa. Biết bao nhiêu chữ nhớ vang lên trong bài thơ cùng với bao nhiêu nỗi nhớ của người ra đi với người ở lại. Nhớ chiến khu, nhớ mái đình Hồng Thái cây đa Tân Trào, nhớ những[r]
Tài liệu được viết theo hình thức gần giống giáo án. Và có một bào văn mẫu để các bạn có thể hiểu. Hai câu đầu nói lên nỗi nhớ, nhớ miền núi Tây Bắc, nhớ dòng sông Mã thân yêu.“Sông Mã xa rồi Tây Tiến ơiNhớ về núi rừng nhớ chơi vơi” Sông Mã là dòng sông chạy dọc theo địa bàn biên giới Vi[r]
Đây là thời gian rảnh rỗi nhất trong ngày, là thời điểm của gặp gỡ, đoàn tụ, trở về (con chim dáo dát bay về tổ, thủy triều cũng vội vã về với biển, con người cũng trở về với mái ấm, chỗ dựa của lòng mình là tình yêu và tình cảm gia đình).
Vẫn nhớ hoài đôi mắt sáng long lanh Đôi môi ấy không son mà vẫn thắm Vẫn là mơ nên giấc mơ không đến Chỉ một mình lủi thủi với cô đơn Vắng em rồi lòng cảm thấy buồn tênh Như là thuyền lênh đênh không bến đỗ Đường trước mặt hoa tình em vẫn nở Gió hiền hoà ru mát mảnh hồn thơ Hư[r]