1.1. Hai câu đầu: Hoàn cảnh tự tình của nhân vật trữ tình:
Đêm khuya văng vẳng trống canh dồn,
Trơ kái hồng nhan với nước non.
Người tự tình ngồi một mình trong đêm khuya khoắt trong cái tĩnh lặng. Thời gian người tự tình xuất hiện đó là một đêm khuya. Đêm là khoảng thời gian con người cần được ng[r]