chiếm thị trƣờng, mua rẻ nông phẩm (chủ yếu là gạo, tơ tằm) và bán đắt côngnghiệp phẩm cho nhân dân, độc quyền ngoại thƣơng; Độc quyền các ngànhkinh doanh quan trọng từ khai thác mỏ, giao thông đến làm muối, nấu rƣợu,độc quyền ngân hàng đầu tƣ vào các ngành lợi cho việc vơ vét tài nguyên,hàng hoá để[r]
CHỮ NGƯỜI TỬ TÙ NGUYỄN TUÂN A. Mục tiêu bài học Giúp học sinh: 1. Về kiến thức Cảm nhận được vẻ đẹp của hình tượng Huấn Cao, đồng thời hiểu được quan niệm thẩm mỹ của Nguyễn Tuân qua các nhân vật. Nắm được nghệ thuật của tác phẩm: tình huống truyện đôc đáo, tạo không khí cổ xưa, thủ pháp đối lập, ng[r]
LUẬN VĂN PHƯƠNG THỨC KỂ CHUYỆN TRONG TRUYỆN NGẮN TẠ DUY ANH MỞ ẦU 1. í do chọn đề tài 1.1. Phương thức kể chuyện (PTKC) là phương diện cơ bản, là yếu tố quan trọng tạo nên tác phẩm tự sự. Tuy nhiên, mãi đến giữa thế kỉ XX, khi ngành nghiên cứu tự sự học phát triển mạnh thì vấn đề nghiên cứu p[r]
Trước Cách mạng, Nam Cao được coi là cây bút tiêu biểu, kết tinh những thành tựu của trào lưu văn học hiện thực ở giai đoạn cuối (1940 – 1945). Sau Cách mạng, với truyện ngắn Đôi mắt, Nam Cao trở thành một trong những gương mặt xuất sắc nhất của nền văn học mới những năm đầu kháng chiến chốn[r]
Thời niên thiếu. Nam Cao tên thật là Trần Hữu Tri (người Công giáo), sinh năm 1915, nhưng theo giấy khai sinh ghi thì là ngày 29 tháng 10 năm 1917. Quê ông tại làng Đại Hoàng, tổng Cao Đà, huyện Nam Sang, phủ Lí Nhân nay là tỉnh Hà Nam – xã Hòa Hậu, huyện Lý Nhân, Hà Nam Ông đã ghép hai chữ của t[r]
MỞ ĐẦU1. LÝ DO CHỌN ĐỀ TÀI Việt Nam là một dân tộc có lòng yêu nước nồng nàn và giàu lòng nhân đạo. Điều đó đã được phản ánh rõ nét trong nền văn học của dân tộc, đại thi hào Nguyễn Du đã có những vần thơ thể hiện lòng trắc ẩn của mình trong Sở kiến hành:“Thức ăn thừa đổ đi,Quanh xóm no đàn chó,Biết[r]
“Đời thừa” không chỉ là truyện ngắn mà còn là tuyên ngôn nghệ thuật. Tuyên ngôn nghệ thuật của một nhà văn đã xem văn chương là cuộc đời, xem nghề văn là nghề cao quý của con người có thiên lương và trách nhiệm. 1. Từ khi viết những tác phẩm đầu tiên (1936) cho đến khi ngã xuống trên đường đi cô[r]
Mục lụcPhần 1:5CÁC CÂU HỎI TRỌNG TÂM 2 ĐIỂM ÔN THI ĐẠI HỌC MÔN NGỮ VĂN5CÁC TÁC GIẢ VĂN HỌC VIỆT NAM CẦN CHÚ Ý5I) NAM CAO (19171951)5II) NGUYỄN ÁI QUỐC – HỒ CHÍ MINH (18901969):7III) TỐ HỮU (19202002)8CHƯƠNGTRÌNH LỚP 11:10I) HẠNH PHÚC CỦA MỘT TANG GIA (Vũ Trọng Phụng)10II) HAI ĐỨA TRẺ (Thạch Lam)13II[r]
1. Mục đích, ý nghĩa chọn đề tài Nhật Bản là nơi hội tụ rất nhiều giá trị truyền thống văn hoá đặc sắc với các lễ hội chùa chiền, nghệ thuật cắm hoa, tinh thần võ sĩ đạo, trà đạo…Không chỉ được mệnh danh là “xứ sở mặt trời mọc”, Nhật Bản còn là xứ sở của hoa anh đào dịu dàng và quyến rũ như[r]
bằng cách kí hiệu phần (chương),… Trong các truyện: Chút thoángXuân Hương, Đưa sáo sang sông, Bài học Tiếng Việt,…Thường thìtrong các ñoạn mở ñầu, nhân vật - người quan sát bị ñẩy ra trước mặtngười ñọc còn người kể chuyện thực sự thì lùi vào hậu trường. Đây làcách tác giả có thể ñánh lừa bạn[r]
Nam Cao bước vào làng văn từ năm 1936, lúc ông mới 19 tuổi, với những truyện ngắn đầu tay nhuốm đậm màu sắc lãng mạn. Phải đến khi tuyệt tác Chí Phèo ra đời vào năm 1941, ý thức nghệ thuật hiện thực của Nam Cao mới được khơi dòng mạnh mẽ. Trong suốt cuộc đời mình, Nam Cao không hề viết một bài nào t[r]
MỤC LỤC TrangMỞ ĐẦU 11. Lý do chọn đề tài 12. Lịch sử vấn đề3. Đối tượng và phạm vi nghiên cứu.4. Nhiệm vụ nghiên cứu 5. Phương pháp nghiên cứu 6. Cấu trúc đề tài Chương 1: Giới thiệu về Nam Cao 1.1. Cuộc đời và sự nghiệp của Nam Cao 1.2. Thế giới nhân vật trong truyện ngắn của Nam Cao Chương[r]
Luận văn Nhân vật trí thức trong truyện ngắn Sêkhôp và Nam Cao MỞ ĐẦU 1. Lý do chọn đề tài 1.1. Antôn Pavlôvits Sêkhôp (1860-1904) là đại biểu xuất sắc cuối cùng của chủ nghĩa hiện thực Nga thế kỷ XIX. Ông “bước vào lịch sử văn học như một nhà cách tân thiên tài trong lĩnh vực truyện ngắn và kị[r]
các dạng thức phong phú khác nhau.1.3.2. Điểm nhìn trần thuậtĐiểm nhìn (point of view) là một trong những vấn đề cơ bản, then chốt củatrần thuật. Điểm nhìn được hiểu là vị trí, chỗ đứng của người kể chuyện để xemxét, bình luận, miêu tả các sự việc hiện tượng trong tác phẩm. Nó được xem[r]