Mùa cua đồng thương nhớMón canh cua ngon, mát, bổ, có giá trị dưỡng chất cao chắc hẳn cũng từng để lại trong bạn kỷ niệm thân thương nào đó? Vuongquocnhi.vn xin mời các bạn đọc bài viết tản mạn mang tên Mùa cua đồng thương nhớ. Mùa hạ oi bức như mụ dì ghẻ khó tính hay gắt gỏng phả vào không[r]
Kho tàng ca dao Việt Nam vô cùng phong phú, giàu giá trị tư tưởng, nghệ thuật, là “thơ của vạn nhà”, là tấm gương soi cho tâm hồn và đời sống dân tộc, là niềm tự hào khôn xiết về cái cách mà những con người lao động Việt Nam trực tiếp bày tỏ long mình mà không cần nhờ đến bất kì một khuôn khổ thơ ch[r]
Bài ca diễn tả nỗi nhớ niềm thương của một cô gái. Nhớ thương da diết, nhớ đến thao thức, cồn cào gan ruột mà không dễ bộc lộ “Khăn thương nhớ ai, Khăn rơi xuống đất. Khăn thương nhớ ai, Khăn vắt lên vai. Khăn thương nhớ ai, Khăn chùi nước mắt. Đèn thương nhớ ai, Mà đèn không tắt. Mắt thương nh[r]
rấtđỗibìnhthường.Văn hoá dân gian là của nhân dân. Để khẳng định tư tưởng của mình tác giả đã vận dụng chất liệudân gian vào trong văn thơ của mình. ”Đất nước là của nhân dân” nên việc đưa chất trữ tình của dângian tạo được hiệu quả cao trong việc xây dựng hình tượng đất nước,qua đó ta thấy được sự[r]
dân là biến cái khăn, cái đèn, đôi mầt thành biểu tượng cho nỗi niềm thương nhớ củangười con gái đang yêu.Sáu câu thơ cấu trúc theo lối vắt dòng láy lại sáu lần từ Khăn ở vị trí đầu câu và láy lại balần câu hỏi thương nhớ ai thể hiện nỗi nhớ triền miên, da diết. Dường như mỗi lầ[r]
Không ít thì nhiều ai chẳng thuộc một vài câu ca dao. Cứ thế, từ đời này truyền sang đời khác, ca dao đã trở thành người bạn đồng hành không thể thiếu được trong đời sống tinh thần tình cảm của nhân dân ta. Người Việt Nam ta cần ca dao như đứa trẻ cần sữa mẹ để lớn khôn, như cây cối cần ánh nắng mặ[r]
ốn câu đầu là lời Việt Bắc tỏ bày với người cán bộ chiến sĩ khi chia tay:
“Mình về mình có nhớ ta Mười lăm năm ấy thiết tha mặn nồng Mình về mình có nhớ không Nhìn cây nhớ núi, nhìn sông nhớ nguồn?” Điệp từ “nhớ” luyến láy trong cấu trúc câu hỏi tu từ đồng dạng, tràn đầy thương nhớ. Các xưng[r]
Năm 1939, Nguyễn Bính viết Tương tư in trong tập Lỡ bước sang ngang xuất bản tại Hà Nội năm 1940. Với 20 câu thơ lục bát, Nguyễn Bính đã có một cách nói riêng về nỗi nhớ, nỗi buồn tương tư. Chàng trai đa tình, mơ mộng khắc khoải chờ mong và thương nhớ cô gái chung làng với một tình yêu chưa được đáp[r]
NGƯỜI ĐÀN BÀ THỨ HAI Sáng tác:Phạm Thị Vĩnh HàMẹ đừng buồn khi anh ấy yêu conBởi trước con anh ấy là của mẹAnh ấy có thể quen con một thời trai trẻNhưng suốt đời yêu mẹ mẹ ơi!Mẹ đã sinh ra anh ấy ở trên đờiHình bóng mẹ luôn trong trái tim anh ấyDẫu con có được yêu đến vậy[r]
Chẳng còn Cha Mẹ... ước mong bất thành...!6. Thơ tình người thứ 2Mẹ đừng buồn khi anh ấy yêu conBởi trước con anh ấy là của mẹAnh ấy có thể yêu con một thời trai trẻNhưng suốt đời anh yêu mẹ, mẹ ơi!Mẹ đã sinh ra anh ấy ở trên đờiHình bóng mẹ lồng vào tim anh ấyDẫu bây giờ[r]
Đề 31: Anh chị hãy phân tích đoạn thơ sau trong bài thơ Việt Bắc của Tố Hữu: “Mình về mình có nhớ ta …………… Tân Trào, Hồng Thái, mái đình, cây đa” Bài làm Bốn câu đầu là lời Việt Bắc tỏ bày với người cán bộ chiến sĩ khi chia tay: “Mình về mình có nhớ ta Mười lăm năm ấy thiết tha mặn nồng[r]
CÂU CHUYỆN VỀ SỰ CẦN THIẾT CỦA KỸĐÂY LÀ CÂU CHUYỆN CỦA CÁC BẠN, CÂU CHUYỆN VỀ CUỘC ĐỜICỦA MỖI NGƯỜI TRONG TẤT CẢ CHÚNG TA. CUỘC SỐNG CỦACHÚNG TA LÀ MỘT QUYỂN SÁCH, ĐÓ LÀ QUYỂN SÁCH CUỘCĐỜI. QUYỂN SÁCH NÀY CHƯA KẾT THÚC, CHÚNG TA LÀ NHỮNGNGƯỜI VIẾT NÊN TRANG SÁCH CHO CHÍNH CHÚNG TA. VÀ VÌ THẾ,HÃY HÍT[r]
ĐỪNG TRÁCH MÓC BẢN THÂN VÌ NHỮNG SAI LẦM ĐÃ QUA CÓ THỂ CHÚNG TA YÊU NHẦM NGƯỜI VÀ ĐAU KHỔ VỀ NHỮNG ĐIỀU KHÔNG XỨNG ĐÁNG, NHƯNG DÙ MỌI VIỆC CÓ TỒI TỆ TỚI MỨC NÀO, THÌ CŨNG CÓ MỘT ĐIỀU CHẮ[r]
Hoa trái của hạnh phúc là tình yêu thương Vâng! Những dòng thơ trên những khúc hát ru nhẹ nhàng gieo vào lòng người bao cảm xúc. Có khi nào bạn đã băng qua đường quá vội vã? Có bao[r]
Bạn có thể có được động lực cho mình khi nghe về câu chuyện cuả tôi và sự thay đổi của tôi sẽ là bài học cho bạn. Bạn cũng sẽ được mách 1 số bí quyết giúp tăng khả năng học hóa và thấy yêu hóa hơn. Cố lên nhé bạn hiền Đừng ngại khó, đừng xấu hổ Tôi làm được, bạn thì sao?