về sự giống nhau giữa chúng. Còn mối quan hệ đi đôi với nhau giữa hai sự vật Website: http://www.docs.vn Email : lienhe@docs.vn Tel : 0918.775.368hiện tượng trong hoán dụ là có thật, không tuỳ thuộc vào nhận thức của con người. Do vậy các hoán dụ có tính khách quan hơn các ẩn dụ..Các ý nghĩa biểu v[r]
số những ngời hiếm hoi, ít ỏi sống sót sau chiến tranh. Trong thời kì đau thơng ấy, Kiên là một chứng nhân, đồng thời cũng là một nạn nhân. Viết văn với anh là dịp để trả món nợ lòng, để anh có cơ hội nói lên tất cả những gì mình trải nghiệm, suy ngẫm trong suốt chiều dài cuộc chiến. Tiểu[r]
rộng biên độ ra cả châu lục, biến toàn bộ châu lục ấy xứng họp với tên gọi “lục địa buồn”, rộnghơn nữa là nỗi cô đơn của cả nhận loại. Và suy cho cùng, cả phi lý và hư vô đều dung chứatrong nó trạng thức về nỗi cô đơn. Dù không phải là người đầu tiên, duy nhất nói về nỗi[r]
Nỗi Buồn Chiến Tranh- chương 3NHIỀU THÁNG VÀ CÓ LẼ NHIỀU NĂM ĐÃ TRÔI qua. Từng đêm lần hồi, cần mẫn và do dự, bảnthảo tiểu thuyết của Kiên đầy dần lên và dần đến đoạn kết, song đồng thời cũng như thể mỗi ngày một thêm dang dở. Những chương sau là những điệp khúc của các c[r]
khiếp nhất của dòng giống con ngời." (33)22Chiến tranh đâu chỉ là môi trờng lí tởng của cái cao cả, của chủ nghĩa anh hùng. Chiến tranh còn là mảnh đất màu mỡ nuôi dỡng cái cây của sự thấp hèn, ích kỉ, ý chí tối tăm và lòng dạ gỗ đá hồi sinh và phát triến mạnh mẽ.Chiến tranh đi[r]
LỜI CẢM ƠN Sau một thời gian cố gắng, tôi đã hoàn thành khóa luận tốt nghiệp với đề tài Ngôn từ trong tiểu thuyết Nỗi buồn chiến tranh của Bảo Ninh. Tôi xin gửi lời cảm ơn chân thành và sâu sắc nhất tới các thầy cô giáo trong khoa Ngữ văn, các thầy cô giáo trong tổ Lí luậ[r]
Anh viết ra dường như chỉ để mà hủy. Nỗi xót xa tiếc rẻ công sức và tâm lực bị phí hoài cùng nỗi lo sợ mãi mãi giẫm chân tại chỗ không thắng nổi bệnh cầu toàn đầy oan nghiệt. Gạch, xóa, gạch, xóa, và xé, xé sạch, rồi lại cặm cụi viết, nhích dần từng chữ như thể một gã i tờ đang học đán[r]
Nỗi Buồn Chiến Tranh- chương 7NHỮNG NGÀY THÁNG PHÍA TRƯỚC CỦA ĐỜI Kiên đang rút dần lại. Việc tiếptục tồn tại như hiện nay ở bề nổi cuộc sống càng ngày càng nhạt mất ý nghĩa, đã trởnên hầu như không còn cần thiết nữa. Anh đã mất Phương, lần này là vĩnh viễn, vàthực lòng không hi[r]
Tác phẩm viết về chiến tranh nên tác giả đã tả thực diện mạo tàn khốc mà chiến tranh gây ra: “lềnh bềnh xác người sấp ngửa”, “linh hồn lở loét”, “Gờ núi lạnh lẽo”, “nấm mồ bồ đội mọc lên nhấp nhô tựa sóng cồn”… Những từ ngữ này gây cảm giác ghê rợn, khiến người đọc bị ám ảnh. Bên cạnh[r]
buồn chiến tranh là một nỗi đau mang tên Thân phận của tình yêu, mà ở đó tácgiả đem tình êu đ i lập với chiến tranh.Cùng với những chuyển đổi về phƣơng diện tiếp cận và tái tạo hiện thực,khám phá s phận cá nhân lĩnh vực tình yêu trong Dấu chân người lính, Đấttrắng và N[r]
ích kỉ, ý chí tối tăm và lòng dạ gỗ đá hồi sinh và phát triến mạnh mẽ.Chiến tranh đi qua, thế giới này chỉ còn lại ngọn gió u buồn của nỗi đau thổilên nhói buốt trong từng thân phận với những vết thơng không bao giờ lànhtrên thân xác và trong tâm hồn họ.2.1- Con ngời dị dạng nhân hìnhK[r]
phố, nhếch nhác sống cuộc đời mạt vận của những gã tiểu thị dân thời hậu chiến. Và rốt cuộc, đến chính họ cùng với tác giả cũng phải ngỡ ngàng, bởi không đâu họ lại trở 2về với cõi cực lạc của những ngày tháng xa xưa, với tuổi thơ, với cô bạn gái nhỏ, với niềm tin ngây thơ trong trắng thuở trước [r]
linh tinh tối nghĩa. Không hề có một chữ nào là của tôi trong bản thảo mới, tôi chỉ xoay xoay vặn vặn như một người chơi Ru-bic vậy thôi. Nhưng sau khi chép xong, đọc lại, tôi ngỡ ngàng nhận thấy những ý tưởng của mình, những cảm giác của mình, thậm chí cả những cảnh ngộ của mình nữa. Dường như do s[r]
ma đều chỉ khuấy lên độc một cảnh tượng ủy mị, khó tin của ngày trở về với những sum họp đoàn tụ dễ chịu đến nỗi nghe Cừ tả lại ai cũng phải rớt nước mắt với hắn. Còn Vĩnh thì chỉ rặt mơ thấy đàn bà, và hắn thường xuyên khoái trá tả thực cho anh em nghe về những cuộc làm tình tưởng tượng vô c[r]
còn có lại ấn tượng đó nữa hay không. Có thể nói rằng thực ra thì anh đã chết rồi dù chỉ trong một thời gian ngắn, nhưng mà đã chết! Kiên vẫn nhớ như in. Đúng vào cái thời điểm một phần ngàn tích tắc ấy, có một cái gì đó tự trong anh, không rõ là cái gì, bình sinh vốn hư ảo, phi vật chất, không thể[r]
Tất cả phục vụ cho diễn tiến dòng ý thức của nhân vật. Bóng đêm là biểutượng nghệ thuật độc đáo, song điệu, bao hàm cả nội dung hiện thực vànghệ thuật xây dựng chi tiết của Bảo Ninh. Một hiện thực tàn khốc vàsầu thảm bao bọc trong tác phẩm.2.2 Bóng đêm với sự trỗi dậy của Èn ức và sự ám ảnh nhữnggiấ[r]
Nỗi Buồn Chiến Tranh- chương 5PHẢI VIẾT THÔI? KIÊN THƯỜNG TỰ NHỦ MỘT cách nghiêm trang và quả quyết, một cách thôi thúc và nôn nóng như thế, như thể thầm hô lên một khẩu hiệu để giục lòng mình, những khi anh một mình đi trên đường phố ban đêm. Những đêm âm u buồn thảm đầu[r]
Nỗi buồn chiến tranh - chương 6MỘT THỜI GIAN DÀI SAU KHI PHƯƠNG ĐÃ dứt tình và ra đi hẳn, tối tối song song với ánh điện bên buồn Kiên, ngọn đèn bị bỏ quên trong phòng nàng vẫn thầm lặng sáng lên, sáng thâu đêm, âu sầu rọi qua khe cửa như là một niềm lãng quên không ngừng[r]