Khi tôi chết hãy chôn tôi với cây đàn ghita * F.G. Lorca những tiếng đàn bọt nước Tây-Ban-Nha áo choàng đỏ gắt li-la li-la li-la đi lang thang về miền đơn độc với vầng trăng chếnh choáng trên yên ngựa mỏi mòn Tây-Ban-Nha hát nghêu ngao[r]
” tôi viết cốt giải toả phần nào ám ảnh ấy. Tôi cũng không hiểu mình tâm đắc cái gì nhất từ bài thơ này. Có thể là số phận bi thảm của Lorca nói riêng, của thơ ca nói chung chăng? Có thể là cái “tiếng đàn bọt nước” lúc hiện lúc tan như sự tự hủy và tái sinh liêntục của Thơ chăng? Hay l[r]
<<< khi tôi chết hãy chôn tôi với cây đàn >>><< Tài sản của lớp 12/10 THPT Mang Thít <<2010>> Đấu bò ở Tây Ban NhaBiểu tượng Tây Ban Nhachứ ko pải là….. TÁC GIẢ- Tên[r]
a. Hình ảnh đàn ghita được miêu tả bởi những màu sắc,đườngnét:- Tiếng ghita nâu- Tiếng ghita lá xanh- Tiếng ghita tròn bọt nước vỡ tan- Tiếng ghita ròng ròng máu chảy- Tiếng ghita màu bạcb. Ý nghĩa của việc miêu tả:- Tiếng đàn là biểu tượng nghệ thuật[r]
đẹp của nhân cách: nhân ái, bao dung, can đảm, trung thực và yêu tự do. Thơ ông dành mối quan tâm đặc biệt cho những con người sống có nghĩa khí như Cao Bá Quát, Nguyễn Đình Chiểu, Ê-xê-nhin, Lor-ca 2. Nghệ sĩ Phê-đờ-ri-cô Ghát-xi-a Lor-ca và bài thơ Đàn ghi ta của Lor-ca Lor-ca sinh năm 18[r]
- Đây là câu thơ được rút từ bài thơ “Ghi nhớ” của Lor-ca, được nhà thơ Thanh Thảo lấy làm lời đề từ chobài thơ “Đàn ghi ta của Lor-ca”. Câu thơ giống như lời di chúc của Lor-ca khi tiên cảm về cái chết của mình.- Sau khi chết, Lor-ca muốn được chôn cùng với cây
Lorca không đột ngột, dù nó đột ngột với toàn thế giới. Ông đã bình thản đi tới cái chết, trên tay là cây đàn thơ, một cây ghi-ta màu bạc. Từ những cảm nhận mơ hồ, bị ngắt quãng nhưng cũng dài lâu ấy, vào năm 1979 tôi đã viết bài thơ "Đàn ghi-ta của Lorca".[r]
- Đây là câu thơ được rút từ bài thơ “Ghi nhớ” của Lor-ca, được nhà thơ Thanh Thảo lấy làm lời đề từ cho bài thơ “Đàn ghi ta của Lor-ca”. Câu thơ giống như lời di chúc của Lor-ca khi tiên cảm về cái chết của mình. Sau khi chết, Lor-ca muốn được chôn cùng với cây đàn, điều đó cho thấy: Tình yêu n[r]
như tơ, như sương khói, như một điều không có thật trong con người của các cô gái Huế. Tôi có cảm tưởng như họ không phải là một sự hiện hữu. Một chút hương khói hư ảo, chập chờn. Chỉ một tiếng động khẽ dù là tiếng rơi của một chiếc lá, cũng đủ làm tan biến đi tất cả. Mười ba năm qua, chỉ xin[r]
Cảm nhận đoạn thơ sau trong bài thơ Đàn ghi ta của Lor – ca của Thanh Thảo.“Không ai chôn cất tiếng đàn………….Long lanh trong đáy giếng.”(Đàn ghi ta của Lor – ca –Thanh Thảo, ngữ văn 12, NXB giáo dục Việt Nam )Những ý cần đạtGiới thiệu về tác giả, thi phẩmĐặc điểm thơ Thanh ThảoKhái quát[r]
- Ông giáo cứ từ từ, tôi nói dài dòng lắm. LH típ tục :- Đầu tiên, tôi đã già yếu lắm rồi , nếu tôi chết đi, nhiều ng sẽ nhòm ngó đến mảnh vườn, nên tôi muốn nhờ ông giáo đứng tên, ông giáo là ng có hỉu biết, nên sẽ kh ai tơ tưởng đến nữa. ĐIều hai, tôi muốn[r]
nhạc bay đôi. Thậm chí, để tiếng nói của thơ mình thêm phong phú, Thanh Thảo còn mô phỏng những âm thanh từa tựa các nốt đàn ghita, mô phỏng cả lối diễn tấu vẫn thường đệm cho người hát khi diễnnữa. * Thanh Thảo đã chọn thời điểm bi phẫn nhất của cuộc đời Lorka cho cảm hứng của thi phẩ[r]
+ Tấm áo choàng bê bết đỏ để chỉ cái chết.- So sánh chuyển đổi cảm giác: Tiếng ghi ta nâu, tiếng ghi ta lá xanh, tiếng ghi ta tròn => Mỗi so sánh này cũng làm nổi bật tình yêu, cái đẹp, cái chết, nỗi đau trong tư tưởng, khát vọng tình cảm của Lor- ca. Cái chết oan khuất c[r]
I/ Tiểu dẫn:1. Tác giả: -Tên khai sinh: Hồ Thành Công, SN 1946, quê ở Mộ đức, Quảng Ngãi.- Sớm được công chúng chú ý qua nh ng tập thơ và trường ca mang diện mạo độc đáo viết về chiến tranh và thời hậu chiến. -Đặc điểm thơ: là tiếng nói của người tri thức nhiều suy tư trn trở về các vấn đề của thời[r]
BÀ VỢ BIẾT VÂNG LỜIÔng kia làm việc như điên, Suốt đời dành dụm món tiền khá to. Tiền kiếm được chỉ lo keo kiệt, Chẳng dám xài cất riết trong rương. Đến khi liệt chiếu liệt giường, Biết gần từ giã cõi dương gian nầy. Lời trăn trối tỏ bày với vợ: “Tôi chết rồi bà nhớ điều nầy, “Tiền dàn[r]
cái chết đẻ trứng vào vết thương" như một câu thơ tuyệt vời của Lorca đã chỉ chính xác. Mà những vết thương như thế có quá nhiều trong thơ Lorca, nó song hành với hình ảnh một chàng kỵ sĩ cô đơn "con ngựa đen, vầng trăng đỏ", với hình ảnh nàng di-gan như ngọn lửa xanh "xanh thân hình, xanh tó[r]
+ Thơ ông là tiếng nói của người trí thức nhiều suy tư, trăn trở về các vấn đề xã hội, thời đại.+sáng tạo về hình thức biểu đạt với lối thơ tự do, hệ thống hình ảnh, ngôn từ và nhịp điệu mới lạ.®µn ghi ta cña lorca CÊu tróc th¬CÊu trócru-bich m« h×nh më phãng tóng, ngÉu høng nhng rÊt chÆt chÏ tron[r]
ôm ghì cái chết. Lorca là nhà thơ của những giấc mơ, của những linh cảm nhoi nhói, một nhà thơ có thể biến những giấc mơ thành nhịp điệu, có thể biến những linh cảm thành ngôn ngữ. Lorca siêu thực một cách tự nhiên, và hiện thực một cách tự nhiên. Năng lượng sáng tạo trong ông nhiều tới mức d[r]
chắc rằng, vong hồn của bá tước phu nhân thế nào rồi cũng sẽ theo dõi báo hại đời hắn, nên hắn muốn đến dự tang lễ của người đã chết. Nhà thờ chật ních những người, hắn phải chen chúc mãi mới len vào được. Quan tài đã được đặt trên một bệ cao lộng lẫy, dưới một tán nhung. Bá tước phu nhân nằm[r]
Ý chừng duyên nợ với nhau đâyChao ôi! Ba bốn tao ân áiĐã đủ tan tành một kiếp traiTôi rờn rợn lắm giai nhân ạĐành phụ nhau thôi, kẻo đến ngày...(Thơ Nguyễn Bính) Khoảng 1992-1993, Đồng Đức Bốn gặp tôi. Lúc này, anh đang ở giai đoạn khó khăn nhất của cuộc đời mình. Tang cha, tang mẹ, tang con[r]