Hóa thân vào que diêm kể lại câu chuyện Cô bé bán diêm của Andersen Đêm giao thừa,mọi người sum họp dưới mái ấm gia đình để cùng nhau tiễn đưa năm cũ,đón chào năm mới trong không khí thiêng liêng,ngập tràn hạnh phúc.Riêng cô bé mồ côi mẹ,đầu trần,chân đất,[r]
kể lại truyện cô bé bán diêmVào đêm giao thừa ấy, trời rất lạnh và tuyết rơi xối xả. Tớ đầu trần, chân đất cùng những gói diêm vẫn lang thang dọc phố mặc cho những bông tuyết đang rơi đầy trên mái tóc của mình. Tớ không dám về nhà vì sợ bố đánh, vả lại ở nhà cũng chẳng hơ[r]
Tiết 21,22 – Bài 6:VĂN BẢN: CÔ BÉ BÁN DIÊM(Trích)AN-ĐÉC-XENI/ Tác giảHans Christian Andersen(2 tháng 4 năm 1805 – 4 tháng 8 năm 1875 tiếng Việt thường viết làHan-xơ Crít-xtian An-đéc-xen là nhàvăn người Đan Mạch chuyên viết truyện cổ tích cho thiếu nhi.Nhiều truyện ông biên soạn[r]
B. Gián tiếp phản ánh bộ mặt của xã hội Đan Mạch lúc bấy giờ. C. Thể hiện niềm thơng xót, đồng cảm, bênh vực của nhà văn đối với nhữngem bé nghèo khổ. D. Cả ba phơng án trên.7. Nét nghệ thuật đặc sắc trong truyện ngắn Cô bé bán diêm: A. Sử dụng nhiều từ ngữ tợng thanh, tợng hình[r]
thảm thương trứơc sự lạnh lùng của cảnh vật xung quanh và của mọi người quađường. Nhưng cái chết ấy không gây ấn tượng đen tối nặng nề. Trước hết là dokhông khí vui tươi của ngày đầu năm, của cuộc sống đang phát triển tự nhiên theoquy luật. Sau là do hình ảnh ấm áp, tươi tắn của em bé đã chết, nhất[r]
tối của những số phận cô đơn, những loài vật giống như trong ngụ ngôn, cổ tích... như dấu ấn tâm linh, như hình bóng cuộc đời con người lận đận và gian khó của ông đổ rợp lên những trang văn xuôi thấm đượm tình nhân ái, lòng vị tha, nỗi xót thương con người... Một thứ “phản cổ tích” trong cả kết cấu[r]
bà, cùng bà đi gặp Thượng đế chí nhân, bà nhé!Tôi quẹt hết que diêm này đến que diêm khác, quẹt tất cả những que diêm mà tôi đang có với sự thathiết, cầu gợi một niềm hạnh phúc nhỏ nhoi! Kỳ diệu thay, hình ảnh người bà mỗi lúc một sáng hơn, to hơn.Giờ đây không còn là ảo ảnh nữa[r]
nhấp nháy, chỗ có cây giáng sinh với những quà bánh đầy mầu. Có nhà dọn lên bàn gà tây, rượu, bánhtrái trông thật ngon lành. Bất giác bé nuốt nước miếng, mắt hoa lên, tay chân run bần bật, bé thấy mìnhlạnh và đói hơn bao giờ hết. Đưa tay lên ôm mặt, bé thất thểu bước đi trong tiếng nhạc giáng sinh v[r]
Cô bé bán diêm đã chết trong giá rét khi mơ cùng bà bay lên caomãi.Trong đêm giao thừa, trời rét mướt, có một cô bé đầu trần, chân đi đất, bụng đói đang rầu rĩ đi bán diêmtrong bóng tối. Cô bé bán diêm ấy đã mồ côi mẹ và cũng đã mất đi người th[r]
-Mồ côi mẹ sống bên ngời bố lạnh lùng,tàn nhẫn(DC_PT)-Một đứ trẻ nghèo khổ bất hạnh phải đi bán diêm để kiếm sống(DC_PT)-Những ớc mơ nhỏ bé,ngây thơ thơ của em qua mỗi lần quỵet diêm(DC_PT)-Sống trong sự vô cảm của mọi ngời(DC_PT)-Em đã chết vì quá rét trong đêm giao thừa=&g[r]
xâm nhập ấy được đánh dấu bằng lời cảm thán: “Chà! Ánh sáng kì dị làm sao!”. Nếu chỉ hơi ấm không thôi thì chưa chắc ảo giác xuất hiện. Vì ảo giác gắn với thị giác nên tác giả phải viện dẫn đến ánh sáng (nhưng phải là ánh sáng kì dị) thì sau đó lò sưởi mới hiện ra. Bút pháp tả thực được vận dụng ngh[r]
được nói chuyện với bà, bởi “em muốn níu bà lại”. Như thế ánh sáng từ ngọn lửa quediêm đảm nhận hai chức năng: vừa sưởi ấm (chức năng này không quan trọng vìngọn lửa diêm thì quá nhỏ nhoi trước trời tuyết mênh mông) và vừa thắp sáng lên thếgiới mộng ảo, cái thế giới mang lại hạnh phúc cho em.[r]
xâm nhập ấy được đánh dấu bằng lời cảm thán: “Chà! Ánh sáng kì dị làm sao!”. Nếu chỉ hơi ấm không thôi thì chưa chắc ảo giác xuất hiện. Vì ảo giác gắn với thị giác nên tác giả phải viện dẫn đến ánh sáng (nhưng phải là ánh sáng kì dị) thì sau đó lò sưởi mới hiện ra. Bút pháp tả thực được vận dụng ngh[r]
Hóa thân vào những que diêm để kể lại Cô bé bán diêm Đêm giáng sinh năm ấy trời thật lạnh. Đã mấy ngày liền tuyết rơi liên miên, như hối hả điểm trang cho thành phố vẻ thánh khiết để đón mừng ngày kỷ niệm Chúa Cứu Thế ra đời. Em bé tay ôm bao giấy đầy những hộ[r]
cô…người ta còn diễu cợt trên nỗi đau của em. Nhà văn day dứt trước cái chết của cô bé, nhà văn đã cổ tích sự ra đi của em trong thanh thản, mãn nguyện.
An- đéc- xenAn- đéc- xenI.I.Giới thiệu tác giả, tác phẩm:Giới thiệu tác giả, tác phẩm: 1.1. Tác giả: Tác giả: 2.2. T T¸c phÈm:¸c phÈm: - - Truyện Truyện Cô bé bán diêmCô bé bán diêm (1845) khi An-đéc-xen đã có (1845) khi An-đéc-xen đã có
2. Chú thícha. Tác giả:- An-đec-xen (1805 1875) là nhà văn Đan Mạch nổi tiếng với nhiều loại truyện kể cho trẻ em- Truyện nhẹ nhàng, tươi mát, toát lên lòng yêu thương con người, nhất là những người nghèo khổ và niềm tin vào thắng lợi cuối cùng của cái tốt đẹp trên thế gian - Tác giả sinh ra[r]
CHN KIM TRA TRUYN K 8 Thi gian 45 phutI. Trắc nghiệm:( 3 iờm) Câu 1: Những ngày thơ ấu của Nguyên Hồng đợc viết theo thể loại nào ? A. Bút kí. B. Truyện ngắn C. Hồi kí. D.Tiểu thuyết.Câu 2 : Nhận định nào sau đây nói đúng nhất về nội dung đoạn trích Trong lòng mẹ? A. Đoạn trích chủ yếu trình bày nỗ[r]
Vào đêm giao thừa ấy, trời rất lạnh và tuyết rơi xối xả. Tớ đầu trần, chân đất cùng những gói diêm vẫn lang thang dọc phố mặc cho những bông tuyết đang rơi đầy trên mái tóc của mình. Tớ ko dám về nhà vì sợ bố đnáh, vả lại ở nhà cũng chẳng hơn j cả.Các cửa sổ đã sáng đèn và mùi ngỗng quay thơm[r]