Tôi khẽ mở mắt, tôi nhìn thấy bố mẹ, thấy bạn bè, thấy hoa và quà... nhưng không có thiên thần của tôi. Tôi đã được cứu sống, có phải là do Jeus không? Tôi không cần câu trả lời, vì dù sao tôi cũng đã có được giấc mơ như mong muốn… Hú....hú.... hú.... ú Tiếng còi xe Ambulance vẫn còn văng vẳng b[r]
Tuy không nói nhưng trong tôi luôn có một ước mơ, một ước mơ mà tôi muốn thành hiện thực đó là sẽ được trở thành một trong những người đồng chí trẻ, được đứng trong hàng ngũ quân đội để bảo vệ Tổ quốc. Nhân dịp ki niệm ngày Thành lập Quân đội nhân dân và Quốc phòng toàn dân - ngày 22 tháng 12, đ[r]
Vừa bước vào hội trường em chợt nhìn thấy chú Quang, người bạn chiến đấu thân thiết của bố em năm xưa và chú cũng chính là người lính lái xe trong Bài thơ tiểu đội xe không kính của nhà thơ Phạm Tiến Duật mà em đã được nghe qua lời kể của bố. Nhân dịp kỷ niệm ngày 22 tháng 12, thư viện tỉnh có t[r]
Niễm vui của nhà văn chân chính là niềm vui của người dẫn đường đến xử sở của cái đẹp” ( K. Pautopxki). Với tuỳ bút “ Người lái đò sông Đà”, ngòi bút của Nguyễn Tuân như nở hoa trong sự hoà phối diệu kì giữa cái đẹp của ngôn từ với ánh sáng tuyệt mĩ của chiều sâu hình ảnh, dẫn dắt người đọc đến với[r]
Em hãy vi ết bài v ăn k ểl ại m ột chuy ến thamquan du l ịch mà em đã d ự. Bài làm v ăn c ủaH ồNg ọc Linh l ớp 6 tr ườn g THCS Đa Thành.Xe lên đến đỉnh đèo, thành phố Đà Lạt biện ra quanh co nhiều dốc, ẩn hiện trước mắt là những mái nhàngói đỏ, những tòa nhà cao tầng sau những vòm lá x[r]
Đề 40: Hình tượng người lái đò trong tuỳ bút “ Người lái đò sông Đà” của Nguyễn Tuân. Bài làm “ Niễm vui của nhà văn chân chính là niềm vui của người dẫn đường đến xử sở của cái đẹp” ( K. Pautopxki). Với tuỳ bút “ Người lái đò sông Đà”, ngòi bút của Nguyễn Tuân như nở hoa trong sự ho[r]
Ba tôi mất từ năm tôi lên năm tuổi, mẹ tôi ở vậy nuôi hai chị em tôi khôn lớn. Lần đầu tiên tôi bước vào học lớp một, đứa bạn ngồi cạnh hỏi gia đình làm nghề gì? Tôi thật xấu hổ... Bài làm Ba tôi mất từ năm tôi lên năm tuổi, mẹ tôi ở vậy nuôi hai chị em tôi khôn lớn. Lần đầu tiên tôi bước vào họ[r]
Đề bài tập làm văn về nhà tạo cho tôi một cảm giác bâng khuâng khó tả: Kể về bà của em. Đề bài tập làm văn về nhà tạo cho tôi một cảm giác bâng khuâng khó tả: "Kể về bà của em". Bà tôi ra đi từ khi tôi còn học lớp 6. Đề vần của cô khiến bao nhiều hình ảnh của bà cứ ùa về trong tâm trí tôi. Nhưng[r]
Bà là tấm gương, là hình mẫu trong trái tim tôi. Đến tận bây giờ, hình bóng bà vẫn còn in đậm trong trái tim tôi. "Bà ơi bà, cháu yêu bà lắm Tóc bà trắng, màu trắng như mây Cháu yêu bà, cháu nắm bàn tay Khi cháu vâng lời cháu biết bà vui, " Mỗi lần nghe tụi trẻ con hàng xóm hát bài này tôi lại[r]
Một buổi trưa, tan học về, tôi và mấy bạn cùng đi. Vì là ngày thứ bảy nên chẳng vội vàng gì, cả nhóm cứ lững thững nói chuyện cho vui. Dàn bài I. MỞ BÀI Giới thiệu câu chuyện. II. THÂN BÀI Diễn biến câu[r]
Nguyễn Tuân là một trong những cây bút tiêu biểu của văn xuôi hiện đại. Mỗi tác phẩm của ông là một bài ca về cái đẹp của cuộc sống, của con người, với tư tưởng, tình cảm gắn bó với đất nước quê hương. Nguyễn Tuân được người đ[r]
Một buổi sáng trời thu mát mẻ, những cơn gió heo may đưa hương hoa sữa bay tràn ngập không gian. Hôm đó, tôi đi dạo ngoài phố để thưởng thức cái không khí trong lành với mùi hương hoa sữa nồng nàn. Vừa đến đầu một khu phố nọ, tôi chợt ngửi thấy mùi tanh nồng nặc. Khó chịu, nhưng vì tò mò, tôi bư[r]
I.Mở bàiNguyễn Tuân là cây bút tài hoa, uyên bác, cả đời say mê tìm kiếm vẻ đẹp của cuộc sống. Ông có sở trường về thể loại tuỳ bút. Một trong những sáng tác tiêu biểu của ông là tuỳ bút Người lái đò sông Đà . Tác phẩm đã khắc hoạ vẻ đẹp đa dạng vừa hung bạo vừa trữ tình của con sông Đà và ca ngợi n[r]
Dù cái lạnh tê tái quất vào mặt nhưng tôi vẫn muốn đi để tìm gặp nhân vật cổ tích nào đó, chỉ một thôi cũng được. Phải rồi, đêm nay là đêm Nô-en. Tôi nhận ra những tiếng hát bài thánh ca từ nhà thờ vang lên. Bước đi lạo xạo trong tuyết, tôi thấy ngón chân tôi cứng đờ, vì đôi giầy của mình đã rách[r]