Day thon vi da tiet 2 Day thon vi da tiet 2 Day thon vi da tiet 2 Day thon vi da tiet 2 Day thon vi da tiet 2 Day thon vi da tiet 2 Day thon vi da tiet 2 Day thon vi da tiet 2 Day thon vi da tiet 2 Day thon vi da tiet 2 Day thon vi da tiet 2 Day thon vi da tiet 2 Day thon vi da tiet 2 Day thon vi da[r]
Đó cũng chính là nỗi buồn của lòng người mặc cảm, cô đơn trước sự xa cách của cuộc đời với mình... - Sông trăng: là dòng sông lấp lánh ánh trăng vàng, chất chứa linh hồn của cảnh [r]
Khổ 3: Câu đầu: Mơ khách đường xa, khách đường xa Mơ tưởng Con người: →Thôn Vĩ Nhà thơ Câu hai: Áo em trắng quá nhìn không ra Con người xứ Huế hoặc em gái xứ Huế Ngôn từ cực tả “sắc [r]
Khổ 3: Câu đầu: Mơ khách đường xa, khách đường xa Mơ tưởng Con người: →Thôn Vĩ Nhà thơ Câu hai: Áo em trắng quá nhìn không ra Con người xứ Huế hoặc em gái xứ Huế Ngôn từ cực tả “sắc [r]
KHỔ 2_ TRANG 19 HAI CÂU TRÊN: _- GIÓ THEO LỐI GIÓ MÂY ĐƯỜNG MÂY_: NÓI VỀ MỘT SỰ PHI LÔGÍC CỦA TỰ NHIÊN; TRANG 20 _DÒNG NƯỚC BUỒN THIU HOA BẮP LAY_ + NGHỆ THUẬT NHÂN HOÁ - “DÒNG NƯỚC BUỒN[r]
Day thon vi da tiet 3 Day thon vi da tiet 3 Day thon vi da tiet 3 Day thon vi da tiet 3 Day thon vi da tiet 3 Day thon vi da tiet 3 Day thon vi da tiet 3 Day thon vi da tiet 3 Day thon vi da tiet 3 Day thon vi da tiet 3 Day thon vi da tiet 3 Day thon vi da tiet 3 Day thon vi da tiet 3 Day thon vi da[r]
Cảnh sông nước đêm trăng khổ 2 -Gió theo… mây -Dòng nước buồn thiu, hoa bắp lay ->nhân hóa => sự chuyển động ngược chiều chia lìa, không gian trống vắng =>Cảnh vật lặng lẽ, tâm trạng u b[r]
Phải là một người có tình yêu tha thiết với thiên nhiên, với cuộc sống và tình cảm sâu đậm với thôn Vĩ thì nhà thơ mới lưu giữ được trong tâm trí mình những hình ảnh đẹp như vậy -Câu thơ[r]
sâu vào đó là sự hoài nghi của một tâm hồn thiết tha với cuộc sống.. - Nội dung: Bài thơ là bức tranh thiên nhiên tuyệt đẹp nơi thôn Vĩ. Ẩn sâu vào bài thơ là tâm trạng u buồn, khắc k[r]
2/ Nghệ thuật : Với bỳt phỏp hiện thực và hư ảo, tỏc giả thể hiện tài tỡnh cuộc đối thoại, độc thoại nội tõm trong tỡnh yờu của chớnh mỡnh. Caỷ baứi thụ laứ moọt caõu hoỷi hoaứi nghi mụ hoà xa xaờm veà tỡnh yeõu. Đú là phong cỏch tiờu biểu của Hàn Mặc Tử.
Ân tình sâu sắc của tác giả với thiên nhiên, với cuộc sống và đặc biệt với thôn Vĩ – nơi ghi dấu những hình ảnh thật đẹp.. * Câu 4: “Lá trúc…chữ điền”.[r]