Cuộc đời và sự nghiệp Nguyễn Trãi Trong tác phẩm của mình Nguyễn Trãi đã từng bộc bạch :Tang tử còn thương tích cố gia (Quy Côn Sơn trùng Cửu ngẫu tác)Thật vậy, Nguyễn Trãi (1380 – 1442) mang trong mình dòng máu cố gia, một dòng dõi danh gia vọng tộc, từng có nhiều người[r]
CUỘC ĐỜI- VÀ SỰ NGHIỆP CỦA NGUYỄN DU Cuộc đời Nguyễn Du sinh năm Ất Dậu (1765), niên hiệu Cảnh Hưng, tại Thăng Long. Tổ tiên ông vốn từ làng Canh Hoạch, huyện Thanh Oai, trấn Sơn Nam (thuộc Hà Tây và nay thuộc Hà Nội) sau di cư vào xã Nghi Xuân, huyện Tiên Điền (nay là[r]
nghiên cứu sử học đồng thời là một nhà thơ, từng làm chức tể t ớng t ớng triều Lê. Mẹ ông, bà Trần Thị Tần xuất thân từ dòng dõi bình dân thuộc xứ Kinh Bắc quê, nay thuộc tỉnh Bắc Ninh, có một vẻ đẹp nổi tiếng. Bà trẻ hơn chồng tới 32 tuổi. Anh trai là Nguyễn Trụ, anh thứ hai của Nguyễn
(Kịch thơ - 1942), Truyện tỳ bà (truyện thơ - 1944).Sau cách mạng Nguyễn Bính lại cho ra mắt các tập thơ: Đồng Tháp Mười (1955), Trảta về (1955), Gửi người vợ miền Nam (1955), Trông bóng cờ bay (1957), Tiếng trốngđêm xuân (1958), Tình nghĩa đôi ta (1960), Đêm sao sáng (1962).Nhìn chung[r]
Thơ Nguyễn Bính viết nhiều về mùa xuân. Cuộc sống ở làng quêkhông gì vui bằng ngày xuân. Xuân là mùa hồi sinh của đất trời.Cây cối nẩy lộc, đâm chồi sau những ngày đông giá lạnh, xơ xác,tiêu điều. Mùa xuân ấm áp cũng là mùa của lễ hội.Thơ Nguyễn Bính viết nhiều về mùa xuâ[r]
trời, với cuộc đời. Nó thấm sâu vào tâm khảm của con người để thức dậy tình đời, tìnhngười đẹp đẽ, đậm đà vị ngọt đối với quê hương. Với Nguyễn Bính, quê hương là tấtcả con người, kỉ vật, lưu niệm… Cả thời trai trẻ sống ở làng quê nên cảnh vật, conngười làng quê đã thấm sâu vào[r]
người quê, hóa thân vào các nhân vật thôn quê, các thành ngữ được Nguyễn Bính sử dụng ở dạng nguyên mẫu, không biến đổi. Có thể thấy rõ điều đó trong rất nhiều thành ngữ viết về nông thôn: một nắng hai sương, chín nhớ mười mong, bảy nổi ba chìm, trăm cay ngàn đắng, năm tao bảy tuyết, n[r]
nhưng trong lời dặn em có đến nỗi tuyệt vọng bi thảm thế này không: Chị giờ sống cũng bằng không Coi như chị đã ngang sông đắm đò. Nguyễn Bính có tài (tài thành tật) là hay đụng vào chỗ lòng người dễ đau nhất. Người mẹ đi bước nữa, dặn dò con lại chọn những lời này: Chúng con coi mẹ[r]
Hoạt động của GV và HS Yêu cầu cần đạtHoạt động 1-GV hướng dẫn HS tìm hiểu tác giả TT1- Cho HS đọc tiểu dẫn- Yêu cầu HS rút ra những điểm chính về cuộc đời và thơ Nguyễn Bính Gợi ý: - Quá trình sáng tác - Tác phẩm chính của từng giai đoạn - Phong cách thơ TT2- Học sinh trình bày[r]
và thời gian, không chỉ tồn tại trong ý thức mà còn len lỏi trong ý thức, xâm nhập vào cả trong giấc mơ. Những đòi hỏi, khao khát yêu đương của người con gái được bộc lộ thật mãnh liệt nhưng cũng thật giản dị : sóng chỉ khao khát tới bờ cũng như em khao khát có anh ! Tình yêu của người con gái ở đây[r]
Ngày xuân đọc lại Tương tư của Nguyễn Bính Nguyễn Bính (1918-1966 ) tên thật là Nguyễn Trọng Bính sinh ra trong một gia đình nhà nho nghèo ở làng Thiện Vịnh, xã Đồng Đội ( nay là xã Cộng Hoà ) huyện Vụ Bản, tỉnh Nam Định. Mồ côi mẹ từ nhỏ, hơn mười tuổi, [r]
Tô Hoài đã hoàn toàn đúng khi cho rằng: “Thơ và cuộc đời ràng buộc nhà thơ. Trước sau và mãi mãi, Nguyễn Bĩnh vẫn là thi sĩ của chân quê, hồn quê”.Nỗi nhớ mong trong bài thơ đích thực là nỗi nhớ mong của tình yêu, nhưng không phải là nỗi nhớ từ một tình yêu song phương mà là nỗi nhớ củ[r]
Thực ra, những lời nói đó chính là sự tự bộc lộ tâm hồn nhạy cảm, khao khát yêu thương của chính nhà thơ. Khi cuộc đời còn những mối tình đơn phương, khi còn những con tim ít tuân theo những quy tắc rạch ròi; thì người đọc cũng không mấy ai nõ trách Nguyễn Bính đã “tương tư” một[r]
Tiếc công gắn bó, tiếc lời giao đoan...,hoặc dẫn nàng đến độ ngẩn ngơ:Ngày ngỳ em đừng em trôngTrông non non ngất, trông sông sông dài...,quá nữa là:Nhớ ai em những khóc thầmHai dòng nước mắt dầm dầm như mưa...,và trạng thái thông thường của họ là:Đêm qua ra đứng bờ aoTrông cá cá lặn, trông sao sao[r]
Nhà anh có một hàng cau liên phong.Thôn Đoài thì nhớ thôn Đông,Cau thân Đoài nhớ giầu không thôn nào"."Có một giàn giầu", "có một hàng cau liên phòng", nhà anh, nhà em mới đều chỉ có "một" nghĩa là còn lẻloi, đơn chiếc. Anh và em vẫn đôi nơi: Anh ở thôn Đoài, em vẫn ở thôn Đông, vẫn còn xa cách quác[r]
Nhà tôi (Nhầm) (Nguyễn Bính) Nhà Tôi( Yên Thao ) Thể thơ: Lục bát, thời kỳ: Hiện đại Nhà tôi có một vườn dâu, Có giàn đỗ ván, có ao cấy cần. Hoa đỗ ván nở mùa xuân, Lứa dâu tháng tháng, lứa cần năm năm. Em tôi là gái mười lăm, Quét sân, chạy chợ, chăn tằm sớm trưa. Thầy tôi dạy học chữ[r]
phú của mình nhân vào dịp lễ hội Phủ Giầy (Nam Định) thường tổ chức vào tháng Ba Âm Lịch hằng năm, trong lễ hội năm này có tổ chức cuộc thi thơ. Năm đó ban tổ chức chọn đề thi là " Hãy tả cảnh chọi gà trong ngày lễ hội" Đề tài vừa ra, ông lấy bút giấy viết liền, chỉ chưa đầy nửa thời gian của ban tổ[r]
hay “bên ấy”, “bên này”, cũng không còn là “bến” – “đò” hay “hoa” – “bướm” mà đã trở thành “anh” và“em”. Điều đó thể hiện một khát khao gắn kết mãnh liệt, muốn cùng người mình yêu thương sống trọnđời trọn kiếp để tạo nên một cái kết có hậu và đẹp đẽ của mối duyên quê, tình yêu chất phác, đậm đà.Suốt[r]
Ghen bệnh lý Theo thi sĩ Nguyễn Bính thì ghen là thể hiện của tình yêu, và chắc chắn là nhiều người cũng nhất trí như vậy Theo thi sĩ Nguyễn Bính thì ghen là thể hiện của tình yêu, và chắc chắn là nhiều người cũng nhất trí như vậy. Yêu thì không thể nào không ghen. Tuy[r]
Đoạn thơ cho thấy vẻ đẹp riêng trong thơ tình của Nguyễn Bính.Tác giả đã vận dụng sáng tạo các chất liệu văn học dân gian nhưgiầu - cau, thôn Đoài - thôn Đông, câu thơ lục bát giàu vần điệunhạc điệu để nói lên nỗi khát khao tình yêu hạnh phúc của lứađôi. Một tình yêu đằm thắm, chân quê[r]