nghĩa sâu sắc, in dấu trong lòng người đọc một ấn tượng khó phai mờ về một mùa thu tha thiết, nồng hậu và cả mùa hạ sôi động của dĩ vãng nữa. Cũng chính vì lẽ đó, mà ta cảm thấy yêu thiên nhiên hơn, yếu cái giao mùa và sự chuyển biến của đất trời trên quên hương mình, cũng như yêu vòng tuần hoàn máu[r]
Giữa biển lớn tình yêuĐể ngàn năm còn vỗMơ ước tình yêu là vĩnh cửu, đến mơ ước cũng mang hình bóng của người tình nhân đắm say. Ở đây, Xuân Quỳnh có gì rất gần với “Biển” của Xuân Diệu. Chất đam mê mãnh liệt toát ra từ từng câu chữ khi Xuân Diệu viết:Đã hôn rồi hôn lạiCho đến mãi muôn đờiĐến tan cả[r]
Tôi không chờ nắng hạ mới hoài xuân.Đây chính là tư tưởng cốt yếu của bài thơ: tranh thủ thời gian, tận hưởng hết vẻ đẹp cuộc sống nên dẫnđến thái độ sống vội vàng. Nhạc điệu chung của đoạn thơ là sôi nổi, si mê.3. Tác giả đã cảm thức được bước đi quyết liệt của thời gianXuân đương tới, nghĩa là xuâ[r]
niệmrằng đổi mới phương pháp là trong giờ học giáo viên phải đưa ra nhiều câu hỏi và học sinhphải trả lời nhiều câu hỏi mà không nghĩ rằng để trả lời các câu hỏi đó học sinh không cònphải tư duy mà chỉ cần đọc lại SGK. Mặt khác,qua thăm lớp- dự giờ của bạn bè đồng nghiệptôi vẫn thấy băn khoăn, trăn[r]
(Chiều thu quê hương)Nếu khổ thơ thứ tư, tác giả tả đàn cá biển đẹp như một bức tranh sơn mài lộng lẫy trong đó có những concá song “lấp lánh đuốc đen hồng - cái đuôi em quẫy trăng vàng chóe", thì ở khổ thơ thứ sáu này, nhữngcon cá biển tươi ngon mắc vào lưới cũng vô cùng rực rỡ: “ Vây bạc, đ[r]
Vắt nửa mình sang thu.Con sông quê hương dềnh nước chở mùa thu. Những cánh chim hay vội vã. Tất cả đều hối hả, xôn xaokhi thu về. Không còn cái gay gắt của mùa hè nóng nực, chỉ còn lại một bầu không gian ẩm ướt và selạnh. Một thoáng để rồi nhường lại cho thu. Mùa thu vừa[r]
Với một đoạn thơ ngắn vẻn vẹn hai khổ mà nhà thơ đã dựng lạimột bức tranh nồng đượm hơi ấm cuộc đời, hơi ấm quê nhà.Những hình ảnh sang thu thân quen, giản dị mà tươi tắn, sốngđộng.Nếu mùa xuân là mùa hội tụ của những bàn tay nghệ sĩ tài hoa thì mùa thu bước vào trong thơ ca cũngtự nhi[r]
CAU 1: CAM THU TRINH BAY CAM NHAN CUA EM VE BAI CA DAO SAU:(7 diem)“CONG CHA NHU NUI THAI SON NGHIA ME NHU NUOC TRONG NGUON CHAY RAMOT LONG THO ME KINH CHACHO TRON CHU HIEU MOI LA DAO CON”CAU 2:TU LUAN (13 diem)CHUNG MINH RANG TRUYEN NGAN “SONG CHET MAC BAY “ CUA PHAM DAY[r]
Khổ thơ thứ ba diễn tả rất rõ sự biến chuyển của không gian và cũng là một thoáng suy tư của nhà thơ trước cảnh vật, đất trời :Vẫn còn bao nhiêu nắng Đã vơi dần cơn mưa Sấm cũng bớt bất ngờ Trên hàng cây đứng tuổiVẫn là nắng, mưa, sấm, chớp của mùa hạ vương lại đâu đây , song chỉ là “vẫn còn” , “đã[r]
Khổ thơ đầu tiên của bài thơ “Sang thu” đặc biệt dịu dàng tinh tế,nó diễn tả những biến đổi tinh vi của đất trời và lòng người trongthời khác giao mùa được chờ đợi rất nhiều trong năm.“Sang thu” là một áng thơ xinh xắn dâng tặng Nàng Thu của một thi nhân - một thi[r]
Bài thơ ”Nói với con”của Y Phương bằng những cách nói ,cách nghĩ,những hình ảnh mộc mạc,cụ thể của người dân tộc Tày,tác giả cho người đọc hiểu được sự nuôi dưỡng,che chở của cha mẹ đối với con và mong con sống xứng đáng với quê hương.Đứa con sinh ra suốt một thời ấu thơ của nó.Bước đi chập chưỡng đ[r]
Cảm nhận về bài thơ Sang Thu (tổng hợp) Mùa thu là mùa cảm xúc của bao thi nhân Việt Nam, trước sự chuyển mùa từ mùa hạ sang mùa thu. Hữu Thịnh đã sáng tác ra bài thơ Sang Thu để cảm nhận lại sự chuyển mùa độc đáo, nó khiến cho lòng người lưng lưng một cách khó tả. Sau đây mình tổng hợp những bài vă[r]
khuôn “mặt chữ điền” phúc hậu, hiền lành vừa quen vừa lạ, vừa gần, vừa xa, vừa thực vừa ảo bởi “lá trúc che ngang”. Câu thơ đẹp vì sự hài hòa giữa cảnh vật và con người. “Trúc xinh” và “ai xinh” bên nhau làm tôn lên vẻ đẹp của con người. Như vậy tâm trạng của nhân vật trữ tình ở đoạn thơ này là niềm[r]
để tác giả nhận ra là hư ơng ổi “phả vào trong gió se”. Mùi hương quê nhà mộc mạc đư ợcgió đưa vào trong không gian cứ lan tỏa, thoang thoảng bay. Cảm giác bất chợt đến vớinhà thơ “Bỗng nhận ra… ”. Một sự bất ngờ mà như đã đợi sẵn, đợi từ lâu rồi, để giờ đâycó dịp là buông ra ngay. Trong số chúng ta[r]
nhằm khắc họa thời khắc mà mọi vật đang chuyển mình sang thu. Điều này lý giải vì sao tất cả các sự vật đều được khắc học bằng những động từ trạng thái với sắc thái nghiêng chủ động. Phải chăng những sự vật đang "Sang thu" chứ không phải "đây mùa thu tới" hay "mùa đã t[r]
hương về quê hương. Cả 1 đời làm quan, khi tuổi cao, khi muốn được nghỉ ngơi, Hạ Tri Chương trở về quê. Thời gian năm tháng, cuộc sông nơi đô thành làm cho tóc mai rụng, cho vẻ ngoài đổi thay, làm cho chàng thanh niên thuở xưa thành ông già 86 tuổi. Duy có 1 điều ko thay đổi ấy là :giọng quê”(hương[r]
Đề: Cảm nhận của anh chị về đoạn thơ sau trong bài thơ “Sóng” của Xuân Quỳnh: “Con sóng dưới lòng sâu Con sóng trên mặt nước Ôi con sóng nhớ bờ Ngày đêm không ngủ được Lòng em nhớ đến anh Cả trong mơ còn thức
Dẫu xuôi về phương bắc Dẫu ngược về phương nam Nơi nào em cũng nghĩ Hướng về anh[r]
Người ta tìm đến với tình yêu, soi mìn vào tình yêu để tự nhận ra chính bản thân mình: “Dữ dội và dịu êm Ồn ào và lặng lẽ Sông không hiểu nỗi mình Sóng tìm ra tận bể” Bốn câu thơ mỡ đầu [r]
Tình cảm chắp cánh cho ước mơ, nhà thơ muốn được hóa thân, hòa nhập vào cảnh vật ở bên làng Bác: _ Muốn làm con chim hót quanh lăng Bác_ _Muốn làm đóa hoa tỏa hương đâu đây_ _ Muốn làm c[r]