- Ông giáo cứ từ từ, tôi nói dài dòng lắm. LH típ tục :- Đầu tiên, tôi đã già yếu lắm rồi , nếu tôi chết đi, nhiều ng sẽ nhòm ngó đến mảnh vườn, nên tôi muốn nhờ ông giáo đứng tên, ông giáo là ng có hỉu biết, nên sẽ kh ai tơ tưởng đến nữa. ĐIều hai, tôi muốn[r]
khổ”( theo cách nghĩ của vợ ông giáo) và là một con người “ làm bộ chỉ tẩm ngẩm thế nhưng cũng ra phết chứ chả vừa đâu” (theo suy luận của Binh Tư) hay là một con người thiên lương mát trong như mạch suối nguồn ? Lão có lỗi vì “ già bằng này tuổi đầu rồi mà còn đánh lừa m[r]
Mở đầu truyện, từ điểm nhìn của nhân vật Tôi - ông giáo- người kể chuyện : “Lão Hạc thổi cái mồi rơm, châm đóm. Tôi đã thông điếu và bỏ thuốc rồi. Tôi mời lão hút trước…”, Nam Cao đã khéo léo dẫn dắt cuộc đối thoại ngầm giữa hai ý thức: ý thức của lão[r]
Lão Hạc - (Nam Cao)Bố cục: Chia làm 2 phần:- Phần 1: diễn biến câu chuyện lão Hạc bán chó.- Phần 2: Cái chết của lão HạcTóm tắt:Lão Hạc là một nông dân ngheo hiền lành chất phác,vợ mất sớm,con trai vì không lấy được vợquẫn trí bỏ[r]
cười như mếu Việc tác giả hoá thân vào nhân vật tôi làm cho cách kể linh hoạt, lời kể chuyển dịch trong mọi góc không gian, thời gian, kết hợp giữa kể và tả, hồi tưởng với bộc lộ cảm xúc trữ tình và triết lý sâu sắc Truyện ngắn Lão Hạc là tác phẩm của mọi thời, bi[r]
Cảm nghĩ của em về nhân vật lão Hạc và ông giáo trong tác phẩm Lão Hạc của nhàvăn Nam Cao"Lão Hạc” của Nam Cao ra mắt bạn đọc năm 1943. Câu chuyện về số phận thê thảm của người nông dân Việt Nam trong bối cảnh đe doạ của nạn đói và cuộc sống cù[r]
Họ và tên: .Lớp: .kiểm tra học kỳ INăm học: 2009 - 2010Môn: Ngữ vănThời gian: 90 phútĐiểm Lời phê của thầy cô giáoĐề bài:Phần I: Trắc nghiệm (3điểm)Đọc kỹ đoạn văn sau và trả lời các câu hỏi bằng cách khoanh tròn chữ cái ở đầu câu trả lời đúng nhất:Hôm sau Lão Hạc sang nhà tôi. Vừa thấ[r]
Dù bây giờ, ông chồng tôi đã tha thứ cho tôi nhưng không hao giờtôi lại tha thứ cho mình. Đây chính là một hài học thật xứng đángđối với tôi. Mong rằng đừng ai phạm sai lầm như tôi.Cứ nghĩ lại hồi ấy, tôi lại thấy hối hận biết bao nhiêu. Giá như lúc đó, tôi không quá tham lam, không cóảo tưởng điên[r]
thấy trước cái chết của chính mình. Những lời gửi gắm và món tiền trao cho ông giáo giữ hộ sau lúc bán chó có ngờ đâu cũng là những lời trăng trối. Kết cục số phận của lão Hạc là cái chết được báo trước nhưng vẫn khiến mọi người bất ngờ, thương cảm. Quyết đị[r]
chuyển dịch trong mọi góc không gian, thời gian, kết hợp giữa kể và tả, hồi tưởng với bộc lộ cảm xúc trữ tình và triết lý sâu sắc Truyện ngắn Lão Hạc là tác phẩm của mọi thời, bi kịch của đời thường đã trở thành bi kịch vĩnh cửa. Con người với những gì cao cả, thấp hèn đều có[r]
Hạc cuối cùng cũng bị cái ăn làm cho tha hoá, biến chất sao? Nếu Lão Hạc như thế thì niềm tin về cuộc đời về ông giáo sẽ sụp đổ, vỡ tan như chồng ly thủy tinh vụn nát.Nhưng khi chứng kiến cái chết đau đớn dữ dội vì ăn bã chó của lão Hạc, ông[r]
LUYỆN TẬP THI VÀO LỚP 10 THPTMÔN VĂN - ĐỀ SỐ 15Câu1: (1,5điểm)Nhà thơ Tố Hữu khi miêu tả căn nhà Bác ở nơi làng Sen ban đầu đã viết :"Ba gian nhà trống không hương khóiMột chiếc giường tre chiếu chẳng lành.Một thời gian sau nhà thơ sửa lại :Ba gian nhà trống nồm đưa võngMột chiếc giường tre chiếu mỏ[r]
giữa trưa yên ắng, Ngỗ ta vun một đống tướng vừa cỏ, vừa rạ ở đầu làng, rồi đốt lên, gió từ cánh đồng làm cho lửa cháy rùng rùng. Thằng Ngỗ vừa chạy vừa la: “Cháy! Cháy! Cứu với!”. Nhiều người tưởng thật chạy ra, có người còn xách cả xô nước, cầm câu liêm. Ngỗ thấy đánh lừa được nhiều người, cười kh[r]
buồn bởi ngay cả ý nghĩ trước đó của mình đã không đúng, bởi còn có những con người cao quý như lão Hạc. Nhưng cuộc đời lại đáng buồn theo nghĩa : con người có nhân cách cao đẹp như lão Hạc mà không được sống, sao ông lão đáng thương, đánh kính như vậy mà ph[r]
Đóng vai cô bé bán diêm, kể về cuộc đời của mình.Đêm giao thừa năm ấy… Cái rét cắt da cắt thịt cứ len lỏi khắp mọi ngõ ngách, nẻo đường của thànhphố. Cái lạnh vốn dĩ thật tàn nhẫn, và nhất là đối với những tâm hồn cô đơn, nó lại càng như chiếc roi quấttừng nhát vào tim. G[r]
Bây giờ tôi bàn thế này. Cứ phải luôn nhờ vả người ta mãi quả là không tiện. Trong tay cần phải nắm chắc lấy một nghề, có biết chèo lái thì mới hòng đưa con thuyền vượt qua sóng gió. Nhà tôi vốn làm nghề dệt đã ba đời nay. Nếu mợ quyết chí thì tôi xin truyền cái nghề này cho mợ. Còn vốn liếng khởi s[r]
+ Khi con đến tuổi trởng thành vì nhà nghèo nên làm lỡ duyên con, lão vô cùng ân hận, cảm thấy nh mình có lỗi. + Tình yêu con của lão đợc biểu hiện: Vừa trực tiếp qua tình cảm của lão với con trai. Gián tiếp qua tình cảm dành cho con Vàng (là kỉ duy nhất của con). Chi tiết: L[r]
vậy, dù ông lão là ân nhân nhưng tôi cũng không thể thoả mãn yêu cầu của mụ ta như những lần trướcnữa. Tôi lặng im không nói gì, quẫy đuôi lặn sâu dưới đáy biển. Tôi quyết định lần này sẽ dành cho mụvợ một sự bất ngờ. Và khi ông lão trở về nhà, hết cả cái máng lợn mới, mấ[r]
- Lần thứ năm, mụ muốn làm Long Vương để bắt cá vàng hầu hạ.Cá vàng tức giận, lấy lại tất cả những thứ đã cho. Ông lão trở về lại thấy túp lều nát ngày xưa, và trên bậc cửa, mụ vợ đang ngồi trước cái máng lợn sứt mẻ.2. Lời kể:Ông lão đánh cá và con cá vàng t[r]