lớn mau, quần áo vải mới, mặc không vừa nữa thì bỏmột chỗ, quần áo vải cũ, rách thì ném làm giẻ lau, aihơi đâu nheo mắt ngồi vá? Thôi, hiểu rồi, tâm lý ngườimẹ, người mẹ nhà quê, người mẹ nghèo, tần tảo, quênmình, người mẹ của thế hệ tôi đó. Thời nay có khá hơn,có biết vò kỷ hơn, nhưng có được bao n[r]