Đã bao giờ bạn tự hỏi thành công là gì mà bao kẻ bỏ cả cuộc đời mình theo đuổi? Phải chăng đó là kết quả hoàn hảo trong công việc, sự chính xác đến từng chi tiết? Hay đó là cách nói khác của từ thành đạt, nghĩa là có được một cuộc sống giàu sang, được mọi người nể phục? Vậy thì bạn hãy dành chút thờ[r]
Và đã không phải ân hận, để không phải “sống hoài sống phí”, để mọi thứ “hoàn toàn là sự bất ngờ” đến với cuộc đời, hãy chào mời thành công bằng cách trân trọng những gì mình đang có, th[r]
Trong cuộc đời mỗi người đều phải trải qua những khó khăn, vấp ngã thì mới có thể mạnh mẽ đứng dậy và gặt hái thành công. Điều quan trọng là mỗi khi gặp những sóng gió, thử thách thay vì chùn bước bạn cần phải có tinh thần tự tin, sẵn sàng đối mặt. Chẳng vậy mà nhà văn Nga Lep Tônxtôi đã có một câu[r]
Tả rất đỳng cỏch về cỏch bay vọt lờn Tả rất đỳng cỏch về cỏch bay vọt lờn rất bất ngờ của chuồn chuồn nước; rất bất ngờ của chuồn chuồn nước; theo cỏnh bay của chuồn chuồn tỏc theo cỏnh [r]
Nhưng đã đến lúc phải nói lời từ biệt những năm tháng ấy, để bước sang một chương mới của cuộc đời.. Thầy chúc các em luôn tự tin , cố gắng hết mình ,có bản lĩnh để đủ sức bay cao bay xa[r]
BẠN SẼ KHÔNG THỂ ĐI TỪ QUÁ KHỨ VÀO CUỘC ĐỜI TRANG 8 TRANG 9 XIN BẠN XIN BẠN GỬI GỬI SỨ ĐIỆP NÀY SỨ ĐIỆP NÀY TRANG 10 TRANG 11 TRANG 12 TRANG 13 GỬI ĐẾN NHỮNG AI KHÍCH LỆ BẠN KHI BẠN XUỐN[r]
cách giản dị và đạo đức cao của ông. Một bài xã luận trên một tờ báo của Uruguay viết: “ Ông có một trái tim bao la như vũ trụ và tình yêu trẻ thơ vô bờ bến. Ông là hình mẫu của sự giản dị trong mọi mặt. [72] ” Phản ứng từ các nước phương Tây dè dặt hơn. Nhà Trắng và các quan chức cấp cao[r]
Chính cách dẫn dắt câu chuyện đã đưa cho người đọc từ bất ngờ này đến bất ngờ khác để rồi tới bất ngờ cuối cùng là thân phận của người đã cứu em bé. Cách dẫn dắt chuyện như vậy góp phần [r]
Ở ngoài kia đại dương Trăm nghìn con sóng đó Con nào chẳng tới bờ Dẫu muôn vời cách trở Cuộc đời tuy dài thế Năm tháng vẫn đi qua Như biển kia dẫu rộng Mây vẫn bay về xa Làm sao được tan[r]
TRANG 3 cảm thấy tôi “lạc chuồng” trong trường này, ở đây là những tháng ngày chán nản và tù tội, đây là trường của “chúng nó” và thầy cô của “chúng NÓ,” CHẲNG ĂN NHẬP ØÌ VỚI TÔI CẢ, THÌ[r]
Những người may mắn không đương nhiên có điều tốt nhất trong số những điều tốt nhất.
Họ chỉ đi tìm điều tốt nhất trong những gì họ thấy được khi đi đường. Tương lai đẹp nhất sẽ luôn luôn tùy thuộc nhu cầu quên đi quá khứ. Bạn sẽ không thể đi từ quá khứ vào cuộc đời bao lâu bạn chưa thắng[r]
BẠN SẼ KHÔNG THỂ ĐI TỪ QUÁ KHỨ VÀO CUỘC ĐỜI TRANG 8 TRANG 9 XIN BẠN XIN BẠN GỬI GỬI SỨ ĐIỆP NÀY SỨ ĐIỆP NÀY TRANG 10 TRANG 11 TRANG 12 TRANG 13 GỬI ĐẾN NHỮNG AI KHÍCH LỆ BẠN KHI BẠN XUỐN[r]
_Ở ngoài kia đại dương_ _Trăm nghì con sóng đó,_ _Con nào chẳng tới bờ_ _Dù muôn vời cách trở._ _Cuộc đời tuy dài thế,_ _Năm tháng vẫn đi qua,_ _Mây vẫn bay về xa_ Xuân Quỳnh ý thức được[r]
Trái cầu bay đi bay lại vài lượt, lúc thì bay bổng lên không theo một đường cầu vồng, lúc thì xẹt ngang như một mũi tên bắn, lúc thì tà tà như một chiếc lá bay… Thế rồi, bất ngờ anh Trun[r]
BẠN SẼ KHÔNG THỂ ĐI TỪ QUÁ KHỨ VÀO CUỘC ĐỜI TRANG 8 TRANG 9 XIN BẠN XIN BẠN GỬI GỬI SỨ ĐIỆP NÀY SỨ ĐIỆP NÀY TRANG 10 TRANG 11 TRANG 12 TRANG 13 GỬI ĐẾN NHỮNG AI KHÍCH LỆ BẠN KHI BẠN XUỐN[r]
TRANG 16 * LẦN QUẸT DIÊM THỨ 5: KHI TẤT CẢ CÁC QUE DIÊM ĐƯỢC QUẸT LÊN: CÔ BÉ THẤY ĐƯỢC BAY LÊN CÙNG BÀ, CÓ Ý NGHĨA: GIẢI PHÓNG CUỘC ĐỜI ĐÓI RÉT, NGHÈO KHỔ BẤT HẠNH.. TRANG 17 THẢO LUẬN C[r]
TRANG 18 * LẦN QUẸT DIÊM THỨ 5: KHI TẤT CẢ CÁC QUE DIÊM ĐƯỢC QUẸT LÊN: CÔ BÉ THẤY ĐƯỢC BAY LÊN CÙNG BÀ, CÓ Ý NGHĨA: GIẢI PHÓNG CUỘC ĐỜI ĐÓI RÉT, NGHÈO KHỔ BẤT HẠNH.[r]
Một phút suy nghĩ: nếu cho bạn chọn 1 khẩu súng và 1 cái áo chống đạn…bạn sẽ lấy cái nào? Cuộc đời nhiều khi không như người ta thầm nghĩ, có phải khi nào bạn cũng đi trên con đường đầy hoa hồng đâu..!
TRANG 1 LÀN DA MÙA ĐÔNG XINH BẤT NGỜ TỪ CỎ SỮA Khi tôi quay trở lại trường học, bạn bè tôi đều rất ngạc nhiên vì những cái mụn đã bay biến đâu mất trên gương mặt tôi, thay vào đó là một [r]
Nhiều năm sau, nếu những người lính ấy còn sống mà trở về, chắc chẳng bao giờ họ nghĩ đến cái vũ trường xưa, nơi thành phố có những cơn mưa bất ngờ nghiêng nghiêng bay trên con phố vắng [r]