Mặc cảm Edip - bi kịch con trai yêu mẹ Thiên kinh hoàng khi nhận ra mình có những khát khao giới tính đối với mẹ, mà không hề yêu thích một người con gái nào khác. Không thể thoát khỏi nỗi ám ảnh tội lỗi, cậu đóng cửa tự giam mình suốt 3 năm. Thiên là sinh viên một trườ[r]
Mẹ đừng buồn khi anh ấy yêu con. Bài thơ mở đầu bằng một lời nửa như cầu xin, nửa như khuyên nhủ. Người mẹ của chàng trai nào mà chẳng hằng ấp ủ, mong mỏi con trai mình khôn lớn, trưởng thành, yêu và cưới một người phụ nữ hiền thảo, cùng gầy dựng một gia đình hạnh phúc, n[r]
Rồi Phong lọt vào cặp mắt xanh của người đàn bà xứ lạ! Cuộc gá nghĩanày chỉ thoảng qua như nét chấm phá trong một bức tranh toàn cảnh đồ sộcủa cuộc đời. Tin tức cùng những lời thêu dệt lập tức không cánh mà bay đến taiVân nhanh hơn cái tin Phong lại sạt nghiệp! Phần vì thất vọng, lại nghengóng mẹ[r]
Vượt qua mặc cảm Bạn có bao giờ cảm thấy mặc cảm về một điều gì đó không? Cảm giác buồn buồn, thất vọng và có chút bi quan khi nói đến điều mà chúng ta cho rằng mình không có hay chưa hoàn hảo có làm bạn mệt mỏi với cuộc sống không? Mặc cảm vì bạn không cao? Mặc cảm vì[r]
Người thứ haiMẹ đừng buồn khi anh ấy yêu conBởi trước con anh ấy là của mẹAnh ấy có thể yêu con suốt mọt thời trai trẻNhưng suốt đời anh yêu mẹ mẹ ơiMẹ đã sinh ra anh ấy ở trên đời Hình bóng mẹ lắng vào tim anh ấyDẫu bây giờ con được yêu đến vậyCon vẫ[r]
Con yêu mẹ. Người mẹ mệt mỏi trở về từ cửa hàng sau một ngày làm việc dài đăng đẵng, kéo lê túi hàng trên sàn bếp. Đang chờ bà là đứa con trai tên David lên 8 tuổi, đang lo lắng kể lại những gì mà em nó đã làm ở nhà: “… lúc con đang chơi ngoài sân còn bố đang gọi điện thoại thì[r]
đối tượng khuyết tật tại xã còn được thực hiện chưa được đầy đủ, đúng đối tượng, chưa kịp thời cũng như chưa thể đáp ứng được nhu cầu của người khuyết tật tại địa bàn.Chương II. Tiến trình công tác xã hội cá nhân với người khuyết tật (Trường hợp ông Lò Văn Phái – Xã Nậm Mạ - huyện Sìn Hồ - tỉnh Lai[r]
Con yêu mẹ Người mẹ mệt mỏi trở về nhà từ cửa hàng, kéo lê túi hàng trên sàn bếp. Đang chờ bà là đứa con trai 8 tuổi, lo lắng kể lại những gì mà em nó đã làm ở nhà: “Lúc con đang chời ngoài sân còn bố đang gọi điện thoại thì John lấy bút chì màu viết lên tường, lên chính tờ gi[r]
cái tuần ấy tôi mới thấy mẹ quan trọng đến nhường nào. Hằng ngày, mẹ bù đầu với công việc mà sao mẹ như có phép thần. Sáng sớm, khi còn tối trời, mẹ đã lo cơm nước cho bố con. Rồi tối về, mẹ lại nấu bao nhiêu món ngon ơi là ngon. Những món ăn ấy nào phải cao sang g[r]
Mẹ “Đêm nay con ngủ giấc tròn Mẹ là ngọn gió của con suốt đời.” Trong cuộc đời này, có ai lại không được lớn lên trong vòng tay của mẹ, được nghe tiếng ru hời ầu ơ ngọt ngào, có ai lại không dược chìm vào giấc mơ trong gió mát tay mẹ quạt mỗi trưa hè oi ả. Và trong c[r]
nguời đã mang đến cho con thứ tình cảm ấy. Vì vậy, con luôn yêu thương mẹ, mong được lớn nhanh để phụng dưỡng mẹ. Và con muốn nói với mẹ rằng: “ Con dù lớn vẫn là con mẹ. Đi suốt đời lòng mẹ vẫn theo con.
trằn trọc, lấy hết can đảm đẻ nói với mẹ nhưng rồi lại thôi, chỉ muốn nói rằng: Mẹ ơi, bây giờ con lớn rồi, con mới thấy yêu mẹ, cần mẹ biết bao. Con đã biết yêu thương, nghe lời mẹ. Khi con mắc lỗi, mẹ nghiêm khắc nhắc nhở, con không còn giận[r]
DÀN BÀI ĐỀ T Ả MẸ I/ MỞ BÀI : - “Đêm nay con ngủ giấc tròn Mẹ là ngọn gió của con suốt đời.”- Trong cuộc đời này, có ai lại khơng được lớn lên trong vòng tay của mẹ, được nghe tiếng ru hời ầu ơ ngọt ngào, có ai lại khơng dược chìm vào giấc mơ trong gió mát tay mẹ quạt mỗi[r]
nhưng rồi lại thôi, chỉ muốn nói rằng: Mẹ ơi, bây giờ con lớn rồi, con mới thấy yêu mẹ, cần mẹ biết bao. Con đã biết yêu thương, nghe lời mẹ. Khi con mắc lỗi, mẹ nghiêm khắc nhắc nhở, con không còn giận dỗi nữa, con chỉ cúi đầu nhận lỗi và hứa sẽ khôn[r]
là không biếtmẹ về lúc nào. Tôi chạy ra lấy khăn, giặt ướt và đắp lên trán đang nóng như lửa của mẹ. Sau đó, tôi gọi điện cho bố để hỏi xem mẹ uông thuốc j để hạ sốt. Uống xong, tôi dặt mẹ nằm xuống để mẹ nghỉ. Tuy vậy nhưng trong đầu tôi kho thể thoát được ý nghĩ về con[r]
không phải học hành, sẽ rất hạnh phúc. Nhưng đó đâu lấp đầy dược cái khoảng trống trong đầu tôi. Phải chăng tui thấy hối hận? Phải chăng tui đang thèm khát yêu thương? …Suy nghĩ miên man làm tui thiếp đi dần dần. Trong cơn mơ màng, tôi cảm thấy như có một bàn tay ấm áp, khẽ chạm vào tóc tôi,[r]
con tôi như những chú chim non đón nhận từng giọt yêu thương ngọt ngào từ mẹ. Những bữa nào không có mẹ, bố con tôi hò nhau làm việc toáng cả lên. Mẹ còn giặt giũ, quét tước nhà cửa… việc nào cũng chăm chỉ hết. Mẹ đã cho tôi tất cả nhưng tôi chưa báo đáp được gì ch[r]
chạy ra lấy khăn, giặt ướt và đắp lên trán đang nóng như lửa của mẹ. Sau đó, tôi gọi điện cho bố để hỏi xem mẹ uông thuốc j để hạ sốt. Uống xong, tôi dặt mẹ nằm xuống để mẹ nghỉ. Tuy vậy nhưng trong đầu tôi kho thể thoát được ý nghĩ về con 6 môn Toán hôm nay. Cho đến tận[r]
Mẹ “Đêm nay con ngủ giấc tròn Mẹ là ngọn gió của con suốt đời.” Trong cuộc đời này, có ai lại không được lớn lên trong vòng tay của mẹ, được nghe tiếng ru hời ầu ơ ngọt ngào, có ai lại không dược chìm vào giấc mơ trong gió mát tay mẹ quạt mỗi trưa hè oi ả. Và trong c[r]
cái tuần ấy tôi mới thấy mẹ quan trọng đến nhường nào. Hằng ngày, mẹ bù đầu với công việc mà sao mẹ như có phép thần. Sáng sớm, khi còn tối trời, mẹ đã lo cơm nước cho bố con. Rồi tối về, mẹ lại nấu bao nhiêu món ngon ơi là ngon. Những món ăn ấy nào phải cao sang g[r]