DUNG CHƯƠNG 1. Vị trí của người phụ nữ trong văn học trung đại từ thế kỷ XVIII đến nửa đầu thế kỷ XIX Ở giai đoạn văn học thế kỷ XVIII đến nửa đầu thế kỷ XIX, vấn đề vận mệnh dân tộc không còn là yêu cầu bức thiết nữa, mà vấn đề chính là vận mệnh nhân dân, là số phận con người, số phận cá nhân. Như[r]
b. Chuẩn bị của HS :- SGK, vở ghi, vở soạn...3. Tiến trình bài dạy:a. Kiểm tra bài cũ: Kiểm tra vở soạn HS (5`)* Lời vào bài mới: (1`)Trong văn học trung đại Việt Nam có rất nhiều tác phẩm nói về thân phận ngườiphụ nữ như "Tuyện Kiều" của Nguyễn Du, hay "Cung oán ngâm khúc" của NguyễnGia Thiề[r]
GIÁO ÁN TÌNH CẢNH LẺ LOI CỦA NGƯỜI CHINH PHỤ (Trích Chinh phụ ngâm) Nguyên tác chữ Hán: Đặng Trần Côn Bản diễn Nôm: Đoàn Thị Điểm A. Mục tiêu bài học Giúp HS: 1. Về kiến thức Cảm nhận được nỗi đau khổ, cô đơn của người chinh phụ trong chiến tranh Nắm được nghệ thuật miêu tả nội tâm nhân vật Hiểu[r]
Nhà thơ Huy Cận từng viết : " Chị em tôi toả nắng vàng lịch sử Nắng cho đời nên cũng nắng cho thơ " Có thể nói, ngày nay, vị trí của người phụ nữ đã đc đề cao, tôn vinh. Hình ảnh người phụ nữ Việt Nam hiện diện ở nhiều vị trí trong cuộc đời và đã để lại nhiều hình ảnh bóng sắc[r]
Trong đoạn trích, tác giả dùng một số yếu tố ngoại cảnh là ngọn đèn, tiếng gà gáy và cây hòe. Các yếu tố ngoại cảnh được đưa ra không phải để miêu tả hay kể lại sự việc gì mà nhằm thể hiện tâm trạng của người chinh phụ trong hoàn cảnh một mình một bóng Các yếu tố ngoại cảnh thể hiện tâm trạng ng[r]
“Thân em như củ ấu gai Ruột trong thì trắng vỏ ngoài thì đen Ai ơi ném thử mà xem Nếm ra mới biết rằng em ngọt bùi” Đã từ lâu, hình ảnh người phụ nữ Việt Nam xưa đã xuất hiện nhiều qua những câu ca dao với những vẻ đẹp, hình tượng khác nhau. Nhưng ở họ đều có chung đức tính truyền thống đẹp đẽ[r]
chạm vào nỗi đau, chạm vào tình cảnh lẻ loi đơn chiếc, Khi Hươnggượng đốt thì hồn nàng lại chìm đắm vào nỗi thấp thỏm lo âu. LúcGương gượng soi thì nàng lại không cầm được nước mắt bởi vì nhớgương này mình cùng chồng đã từng chung bóng, bởi vì phải đốidiện với hình ảnh đang tàn phai xuân sắc của mìn[r]
Kể từ ngày chồng tôi ra trận cho đến nay, thấm thoắt mà đã mấy tuần trăng, vắng chàng, nhà cửa trống trải đến lạnh lùng. Ngày ngày, tôi lặng lẽ dạo quanh hiên, nỗi buồn như nặng trĩu từng bước chân, Tôi mong được nghe một tiếng chim thước ríu rít báo tin vui có người đi xa trở về nhưng không[r]
Trong những năm từ thế kỉ mười bảy đến cuối thế kỉ mười chín, dưới sự suy tàn mục nát của chế độ phong kiến, số phận người phụ nữ bị gần như bị vùi dập trong vũng bùn đau khổ bởi lễ giáo phong kiến “trọng nam khinh nữ” hà khắc. [r]
Đọc đoạn trích người đọc hiểu được tình cảnh lẻ loi, thể hiện ở tâm trạng khát khao tình yêu của người chinh phụ,sâu xa hơn thì đoạn trích còn bày tỏ sự oán ghét chiến tranh đã ngăn cách hạnh phúc lứa đôi của nhiều thế hệ, nhất là thế hệ trẻ 1. Đặng Trần Côn (chưa rõ năm sinh, năm mất) ngườ[r]
Phân tích Tình cảnh lẻ loi của người chinh phụ trong Chinh phụ ngâm của Đặng Trần Côn Chinh phụ ngâm được viết bằng chữ Hán, do tác giả Đặng Trần Côn sáng tác vào khoảng nửa đầu thế kỉ XVIII. Đây là thời kì vô cùng rối ren của xã hội phong kiến. Chiến tranh xảy ra liên miên, hết LêMạc đánh nhau đến[r]
- hình ảnh: bóng hòe phất phơ suốt cả ngày 2 cảnh lẻ loi nối tiếp, 2 nhịp thời gian luân chuyển từ ngày sang đêm bức tranhmênh mông hoang vắng tịch mịch đến đáng sợ tô đậm sự chống trải cô đơn lẻ loi củangười chinh phụ*2 câu sau; Khắc giờ đằng đẵng như niênMối sầu dằng dặc tựa miền biển xa- láy[r]
BÀI LÀM: Trong kho tàng văn học Việt Nam có rất nhiều bài thơ nói lên than phận của người phụ nữ phong kiến xưa. Đó là những người phụ nữ chịu sự ràng buộc của lễ giáo phong kiến “Tam tòng, tứ đức” ( tại gia tòng phụ, xuất giá tòng phu, phu tử tòng tử và công dung ngôn hạnh). Họ hầu như không có quy[r]
“Thân em như củ ấu gai Ruột trong thì trắng vỏ ngoài thì đen Ai ơi ném thử mà xem Nếm ra mới biết rằng em ngọt bùi” Đã từ lâu, hình ảnh người phụ nữ Việt Nam xưa đã xuất hiện nhiều qua những câu ca dao với những vẻ đẹp, hình tượng khác nhau. Nhưng ở họ đều có chung đức tính truyền thống đẹp đẽ[r]